Khi Khương Lê và Cơ Hành trở lại bên ngoài rừng, Diệp Minh Dục đã cùng thuộc hạ tìm đến. Hai người thuộc hạ bị thương nặng còn lại cũng bị thương nhẹ ít nhiều. Diệp Minh Dục bị một vết cắt trên cánh tay, máu nhỏ giọt xuống nhưng ông chẳng bận tâm, chỉ tùy tiện xé một miếng vải từ áo quấn lại.
Họ tìm khắp nơi mà không thấy tung tích của Khương Lê, đúng lúc Diệp Minh Dục cũng cảm thấy tuyệt vọng thì thấy Khương Lê cưỡi ngựa xuất hiện ở đầu ngõ Thanh Thạch. Bên cạnh nàng còn có một thanh niên mặc áo đỏ, đẹp đẽ. Diệp Minh Dục nhận ra người này từng xuất hiện trước cửa nhà họ Diệp ở Tương Dương, Khương Lê từng nói đây là Túc Quốc công.
Dù không hiểu sao Túc Quốc công lại đến Đồng Hương, nhưng thấy Khương Lê, Diệp Minh Dục vẫn mừng rỡ, lập tức dẫn người tiến lên đón, vừa gọi: "A Lê!"
"Cậu!" Khương Lê thấy Diệp Minh Dục cũng rất vui, lập tức dừng ngựa xuống. Hai người tái ngộ, cả hai đều mừng vì thoát nạn. Khương Lê nhìn phía sau Diệp Minh Dục, hỏi: "Cậu không sao chứ? Những thích khách đâu rồi?"
"Đều là bọn ô hợp, ba tên giỏi nhất đuổi theo cháu. Chúng ta giải quyết xong những kẻ phía sau thì không thấy bóng dáng cháu đâu. Chúng ta không biết đường ở Đồng Hương, chia nhau ra tìm mà không thấy, làm ta lo chết. May mà cháu không sao." Ông nhìn Khương Lê từ đầu đến chân, thấy nàng không bị thương chút nào mới yên tâm.
Khương Lê thấy miếng vải trên cánh tay Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3550384/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.