Khi rời khỏi trà quán, Khương Lê đã có trong tay một tờ ngân phiếu trị giá một trăm lượng bạc.
Đồng Nhi đi theo Khương Lê, muốn nói lại thôi. Thấy vậy, Khương Lê liền bảo: "Muốn nói gì thì nói đi."
"Tiểu thư, dù có thiếu tiền, người cũng có thể tìm lão phu nhân hoặc lão gia. Sao lại đi hỏi Diệp thiếu gia? Dù hắn có quan hệ thân thích với người, nhưng cũng là người ngoài, nếu chuyện này lan ra ngoài..."
"Hắn không phải loại người hay bàn tán chuyện phiếm," Khương Lê nói. "Hơn nữa, lấy của hắn một trăm lượng bạc cũng là để hắn yên tâm."
"Nô tỳ không hiểu."
"Biểu ca nghĩ ta giúp hắn hôm qua là có mưu đồ. Dù vừa rồi đã nói chuyện rõ ràng, nhưng hắn vẫn chưa hết nghi ngờ. Hắn không hoàn toàn tin tưởng ta cũng là điều dễ hiểu. Thay vì để hắn suy nghĩ lung tung, không bằng lấy của hắn một số tiền, coi như đây là một vụ làm ăn, hắn cũng sẽ thoải mái hơn. Ít nhất không còn cảm giác 'mang nợ' ta."
Đồng Nhi có vẻ hiểu ra, gật đầu suy nghĩ một lát rồi hỏi Khương Lê: "Tiểu thư sau này còn qua lại với Diệp thiếu gia không?"
"Tất nhiên rồi," Khương Lê đáp. "Có thể thấy, có chỗ dựa từ nhà ngoại và không có là khác nhau thế nào. Khương Ấu Dao cậy thế của mình mà hành xử vô lễ, còn ta ở Khương gia lại cô đơn yếu thế. Diệp gia tuy không phải gia đình quan chức, nhưng cũng không kém hơn nhà họ Quý. Trong cuộc sống, quan hệ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3539944/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.