"Khoan đã." Khương Lê lên tiếng.
Một giọng nói bất ngờ vang lên, mọi người xung quanh đều quay đầu nhìn. Khương Lê từ một bên bước tới.
Lưu Tử Mẫn vốn đang tìm kiếm xung quanh, thấy từ đám đông bước ra một cô gái xinh đẹp, mắt lập tức sáng lên, giọng nói cũng mang theo vài phần trêu chọc: "Vị tiểu thư này có ý gì?"
Bạch Tuyết thấy tình cảnh này liền theo sát Khương Lê, trong lòng quyết tâm nếu tên tiểu tử trông như chuột này dám chạm vào một sợi tóc của Khương Lê, cô sẽ đánh hắn đến nỗi phải tìm răng trên mặt đất.
Khương Lê mỉm cười: "Xin hỏi vị công tử này đã làm gì?" Cô chỉ về phía thiếu niên đứng bên cạnh.
"Làm gì à?" Lưu Tử Mẫn kéo dài giọng giễu cợt, cười tươi nói: "Vị cô nương này muốn làm anh hùng trượng nghĩa, chẳng lẽ nghĩ rằng chúng ta đang bắt nạt vị công tử này? Vậy ta phải biện minh một chút, chúng ta không phải là người ức hiếp kẻ khác." Hắn nói: "Vị công tử Diệp Thế Kiệt này đã làm hỏng một bức tranh quý của nhà ta, chính là bức ''Tước Ẩm Xuân."
'Tước Ẩm Xuân' là tác phẩm của danh họa tiền triều Tăng Tử Mặc, sau khi Tăng Tử Mặc qua đời, những tác phẩm của ông được người ta bỏ tiền mua lại với giá cao, đặc biệt là các gia đình văn nhân, càng tự hào khi có thể sở hữu tác phẩm của Tăng Tử Mặc. Nếu bức tranh của Lưu Tử Mẫn thật sự là 'Tước Ẩm Xuân', thì Diệp Thế Kiệt thật sự xui xẻo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3538835/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.