Khương Lê dẫn theo Đồng Nhi đi lướt qua Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu.
Trên mặt nàng vẫn mang nụ cười nhạt như lúc trước, dường như đã trở thành một chiếc mặt nạ tự nhiên. Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ, độ cong của khóe miệng lại có chút lạnh lùng.
Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu, quả nhiên đã tới.Sau khi gả cho Thẩm Ngọc Dung, nàng đến kinh thành. Thẩm mẫu không phải là một bà mẹ chồng dễ sống chung, Thẩm Như Vân lại càng ngang ngược ích kỷ. Tiết Hoài Viễn yêu thương con gái, cố gắng hết sức cho nàng nhiều của hồi môn. Những của hồimôn đó đều mang ra để hỗ trợ gia đình Thẩm, còn y phục trang sức của nàng thì phần lớn bị Thẩm Như Vân giành đi vì yêu thích.
Nàng không phải là một thánh nhân, ở Tiết gia nàng cũng là người được yêu thương cưng chiều, nên khi gặp phải Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu khiến nàng không vui thì Tiết Phương Phi của trước đây cũng sẽ biểu lộ ra.
Mỗi khi như vậy, Thẩm Ngọc Dung liền đứng ra. Thẩm Ngọc Dung luôn nói rằng, mẹ góa và em gái từ nhỏ đã nuôi nấng anh, có được như hôm nay đều là nhờ công lao của họ nên muốn Tiết Phương Phi đối xử tốt với họ hơn. Tiết Phương Phi cũng nghĩ đến những khó khăn của họ nghĩ đến việc họ là những người phụ nữ yếu đuối chăm sóc Thẩm Ngọc Dung không dễ dàng, cũng cố gắng chịu đựng.
Nhưng sự khoan dung không đổi lại được sự tôn trọng tương tự. Trong những ngày tháng cuối cùng của nàng, Thẩm mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3538821/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.