Lam bước vào trong nhà. Ngôi nhà ngập tràn ánh sáng. Phòng khách khá rộng, chỉ vọn vẹn bộ bàn ghế màu ghi với chiếc tivi màn hình lớn nhưng lại mang đến cảm giác sang trọng, quý phái. Cậu bảo Lam ngồi đợi rồi đi tìm Vương Nguyên. Lam dọc theo lối dẫn sang phòng khác tìm hiểu một chút, hai bên đường đi treo tranh hoa dại tạo cảm giác thanh thản, thoải mái. Cuối lối đi dẫn ra bể bơi, xung quanh là vườn cây cối xanh um, phía trái còn có thác nước như bức tranh thiên nhiên thu nhỏ vậy.
-Uầy, chào cậu.
Giọng nói trong veo làm Lam sực tỉnh mình đang ở nhà người khác.
-Tớ là Vương Nguyên
Lam quay lại, đúng là Vương Nguyên, so với trên ảnh gầy hơn, trắng hơn, đôi mắt to tròn trông rất đáng yêu.
-À, chào cậu, tớ là Lam, làm phiền cậu quá.
-Phiền gì chứ, tớ còn đang buồn chết vì không có ai chơi cùng đây, mà Thiên Thiên đâu?
- Cậu ấy nói đi tìm cậu mà.
-Tớ đây, hai người đúng là, đi tìm nãy giờ.
Thiên Tỉ đi đến, giọng lãnh đạm. Cậu đã thay đồ, chiếc quần ngố jean kết hợp với áo phông trắng đơn giản khoe ra vẻ khỏe khoắn, thể thao của cậu. Tóc hơi chéo một chút để lộ chân mày kiếm nam tính.
-Thay đồ đi, chị Ái Liên vừa mang đến.
Lam gật gật rồi bỏ vào trong, đối diện với cậu lâu thêm lúc nữa chắc chết mất.
-Cậu đi đâu đấy? Thiên Tỉ vẫn giữ tông giọng vừa nãy.
-Thay đồ còn làm gì nữa. Lam trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509759/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.