Trời lờ mờ tối. Lam cùng các chị trong trạm thu dọn đồ. Nó bê một chiếc thùng lớn, đưa mắt nhìn quanh khu thương mại. Cả ngày hôm nay bán hàng bận rộn vậy còn chưa kịp đi lại xem chỗ này ra sao. Lam bước về phía đại sảnh, một chiếc taxi đỗ lại. Cậu thanh niên cao hơn mét 7 bận đồ đen kín mít bước xuống. Cậu ta đi thẳng vào phía cửa rồi bất chợt đổi hướng, mặt cúi gằm xuống đất, bước chân khá vội vã. Lam vốn chẳng để ý người qua lại nhưng cậu ta thì khác, có cái gì rất thu hút, khiến Lam không thể rời mắt. Cậu ta đi đến, nhấc hộp đồ trên tay Lam bỏ vào chiếc xe tải chở hàng phía trước rồi nhanh như đạn kéo Lam chạy ra khỏi đó. Lam không kháng cự, cứ như vậy mà đổ mọi ánh nhìn lên lưng cậu. Đúng vậy, là cậu ấy, là Thiên Tỉ. Chỉ cần là cậu, thì có ăn mặc như thế nào, có xuất hiện ra sao ở giữa ngàn người Lam sẽ vẫn nhận ra. Chẳng hiểu sao Lam lại thích nhìn bóng lưng cậu đến thế. Có lẽ vì nó toát lên được sự yếu đuối lẫn sự kiên cường. Và hơn cả là khi khuôn mặt khuất đi thì mọi cảm xúc đều được che dấu trở nên mơ hồ, huyễn hoặc.Lam chính là thích một cảm xúc như vậy, một tình cảm như vậy, không rõ ràng, không mờ nhạt..
Cậu rẽ vào ngõ nhỏ, dừng lại, thở nhẹ một cái, ngẩng lên để hở đuôi mắt cong cong:
- Sao cậu không phản ứng gì, người lạ thì làm sao???
Thanh âm nhỏ, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509757/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.