Editor: Gió
“A!”
Cố Du thực sự bị diện mạo của Lạc Dĩnh Tâm lúc này hù dọa. Cô ta hét lên, lùi về phía sau một bước.
Lúc này, nghĩa địa phá lệ yên tĩnh, giống như không ai nghe thấy tiếng Cố Du la hét, đoàn làm phim tựa hồ bị ngắn cách ở một thế giới khác.
“Đứa nhỏ của ta không phải là dã loại.”
Lúc này, Lạc Dĩnh Tâm từng bước từng bước đến gần Cố Du, trên khuôn mặt trắng bệch xẹt qua một nụ cười vô cùng quỷ dị. “Nó ở trong bụng ta, nó thật đáng thương, nó bị chôn cùng với ta, chưa từng được thấy qua ánh mặt trời, xung quanh đều là bùn đất. Ngươi có thể hiểu được cảm giác bị người dùng bùn đất chôn sống như thế nào không?”
“Cô … cô là người hay là quỷ?”
Cố Du cuối cùng cũng có phản ứng, Lạc Dĩnh Tâm trước mặt rất không bình thường, bất kể là trạng thái hay dáng vẻ, còn có những lời kỳ kỳ quái quái của cô ta nữa, thoạt nhìn, hoàn toàn không giống đang đóng phim mà giống như … Quỷ nhập thân!
Nghĩ tới ba chữ này, Cố Du càng sợ hơn.
Cô run rẩy lui tiếp về phía sau, giày đạp vào nấm mồ sau lưng.
“Ngươi… đạp vào nhà của ta!”
Lúc này, Lạc Dĩnh Tâm nghiêng vai một góc quỷ dị, vô cùng tức giận nói với Cố Du.
“A! Có quỷ! Cứu mạng, cứu mạng a!”
Cố Du kinh hoảng kêu lớn. Lạc Dĩnh Tâm đột nhiên vươn tay, nắm lấy cổ Cố Du.
Tôi kiềm chế không chạy qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-wechat-dan-lao-cong-cua-ta-la-minh-vuong/2909680/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.