Editor: Gió
Mặt trời lặn về phía tây, chân trời bị nhuộm thành màu đỏ máu.
Nghĩa địa hoang vắng, âm phong từng trận, vàng mã bay khắp nơi.
Mắt thấy tiền giấy trong tay cuối cùng cũng hóa thành một đống màu xám bạc, Ninh Hoan Tâm vỗ vỗ tay, lập tức theo thói quen trở về phía phòng thay đồ dựng tạm, tùy tiện thay đổi trang phục. Đổi xong, Ninh Hoan Tâm đi ra xếp hàng hóa trang.
Loại diễn viên giống như các cô không có thợ trang điểm riêng, phải đợi đoàn làm phim và tổ trang điểm xếp số rồi đi lên hóa trang.
Bởi vì nữ phụ số 3 Cố Du đã trở lại, hôm nay Vương đạo phải quay cô ta và địch thủ nữ chính Lạc Dĩnh Tâm trước, cho nên, Ninh Hoan Tâm cũng không vội, lúc xếp hàng chờ hóa trang, thấy mọi người nhàm chán nghịch điện thoại, cô cũng theo bản năng sờ điện thoại của mình.
Ôi, lại quên mang theo rồi! Thấy cái ghế bên cạnh còn chỗ trống, Ninh Hoan Tâm liền ngồi vào, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi.
Không biết qua bao lâu, từng đợt ồn ào truyền đến, Ninh Hoan Tâm mơ mơ màng màng mở mắt ra, lúc này, chỗ trang điểm đã không còn bóng người.
Thật là ầm ĩ a!
Ninh Hoan Tâm nhíu mày, chậm rãi đi ra ngoài.
Lúc này, trời đã tối hẳn, một trận gió lạnh thổi qua trước mặt, Ninh Hoan Tâm theo bản năng rùng mình.
Lạnh quá!
Gió đêm nay hình như lạnh hơn bình thường, như muốn thổi vào tận xương tủy vậy.
Tiếng ồn ào truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-wechat-dan-lao-cong-cua-ta-la-minh-vuong/2909676/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.