Lưu Anh Nam đứng ở cửa hoàn toàn nhìn trợn tròn mắt, đây vừa là Thần, vừa là Phật, vừa là Chúa, cuối cùng còn muốn vẩy rượu tế U Minh, đây rốt cuộc là tín ngưỡng pha tạp cỡ nào cơ chứ.
Hắn cũng từng nghe nói người gặp thần bái thần, gặp phật bái phật, hễ là Thần tiên quỷ quái đều tin tưởng, nhưng mỗi một hạng đều thành kính như chàng thanh niên này có thể nói trước nay chưa từng có.
Song tín ngưỡng của gã lại có thể tạo nên sự cộng hưởng của người xung quanh, mỗi câu nói của gã đều công chính an hòa như vậy, vừa giống như có thể làm cho trời đất cộng hưởng, từng câu từng chữ rơi vào trong tai người khác hệt như đều ẩn chứa phật lý, có thể siêu độ người ta vượt bể khổ, chỉ dẫn người ra thoát khỏi bến mê, khuyên người hướng thiện, dạy người biết cảm ơn.
Điểm này từ biểu hiện của người nhà Lăng Vân là có thể nhìn ra, cha mẹ cô dì chú bác xung quanh hệt như nhập định, trên mặt mỗi người đều lấp lóe hào quang thành kính như thể tìm thấy chân ngã trong kinh phật, nhìn thấy bản ngã trong Đạo kinh, tìm thấy tự ngã trong sự phù hộ của Chúa, nhìn thấy thệ ngã trong gió cõi Âm thổi phần phật…
Không riêng gì những người đang ngồi này, ngay cả Lăng Vân ở bên cạnh Lưu Anh Nam cũng hơi nhập thần. Lưu Anh Nam thừa cơ lén lút véo mông cô một cái mới khiến cô hồi hồn.
Lúc này, những cô dì ở đây ai nấy cũng mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057680/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.