Lưu Anh Nam và Lăng Vân ngây ngốc đứng ở trong đại sảnh, giống như ngưỡng vọng Thần Phật đầy trời, vừa giống như đón nhận sự tẩy rủa của Thần Phật, vừa giống như muốn đi vào trong bích họa, bước lên đường Suối Vàng.
- Người nhà em đều là tín đồ rất thành kính, hễ là Thần Phật họ đều cúng bái, ngày thường ở nhà sáng trưa chiều tối thắp hương bái phật cầu thần phù hộ. Chỉ cần ra khỏi cửa, thấy núi bái núi, thấy tháp bái tháp, gặp miếu thắp hương. –Lăng Vân ngán ngẩm nói, bỗng trước mắt cô sáng ngời:
- Đúng rồi, chẳng phải anh rất thông thạo với chuyện thần tiên quỷ quái sao, anh có thể tiếp cận họ từ phương diện này.
Muốn lấy vợ trước tiên phải lấy lòng nhà mẹ vợ, đây là đạo lý mãi mãi không thay đổi. Nhưng, gia tộc cuồng tín ngưỡng như này phải lấy lòng thế nào đây?
Vả lại chủ yếu nhất chính là vì họ chột dạ trong lòng, Thần Phật trên bức tường đã chứng tỏ điều đó, mà cái dạ của họ còn không phải chột bình thường, gặp Thần bái Thần, gặp miếu thắp hương, có thể tin đều tin, ngay cả đường Suối Vàng và Vong Xuyên Hà đều thờ cúng, đây không chỉ là chột dạ, mà cả thận cũng chột luôn rồi!
Lưu Anh Nam lắc đầu rất kiên quyết nói:
- Anh không cách nào thỏa mãn nhu cầu về tinh thần của họ, cũng không có cách gì ban phúc cho họ. Tục ngữ nói, đường dưới chân đều do mình đi, thiện ác đến cuối cùng ắt có hồi báo, việc người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057679/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.