Hai người lần đầu ước hẹn quan trọng không phải đồ ăn quá phong phú, tốn bao nhiêu tiền mà là hai bên có được vui vẻ hay không. Nhiều năm sau hồi tưởng lại, có thể trở thành một hồi ức đẹp đẽ hay không.
Lưu Anh Nam và Lăng Vân cùng nhau động thủ, thu dọn sạch sẽ căn nhà bếp bừa bộn. Hai người đưa mắt nhìn nhau, Lăng Vân vẫn chưa hết hy vọng nói:
- Chi bằng thế này, chúng mình mỗi người nấu một bát mỳ, sau đó cho đối phương ăn, xem xem ai nấu ngon hơn?
- Anh chỉ biết nấu mì, cùng lắm là đập thêm quả trứng. –Lưu Anh Nam xấu hổ nói.
Lăng Vân cười to nói:
- Thế anh không bằng em rồi, em ngoại trừ biết nấu mì, còn biết tráng trứng.
- Vậy còn chờ gì nữa, làm đi thôi!
Lưu Anh Nam chiếm bếp, Lăng Vân độc chiếm lò vi sóng, hai người hết sức tập trung, mỗi người tự thi triển tuyệt học sở trường của mình. Chỉ thấy nước sôi ùng ục, sợi mì lềnh bềnh, xoong nồi chảo chậu vang lên leng keng hệt như đang nấu một bữa Mãn Hán Toàn Tịch(bữa ăn của vua chúa) vậy. Thực ra chẳng qua chỉ là đang nấu mì, hơn nữa Lưu Anh Nam quên bỏ muối, Lăng Vân chẳng đợi nước sôi đã bỏ cả bánh mì sợi xuống.
Song hai người rốt cuộc đã thành công, Lưu Anh Nam đưa một bát mỳ không nóng hôi hổi cho Lăng Vân, Lăng Vân tương tự cũng đưa một bát mỳ "chính là vị này" cho hắn. Hai người ngồi trên sô pha, cùng nhau động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057501/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.