Lưu Anh Nam buồn bực. Vì sao mấy cô ả luôn thích coi hắn thành sắc quỷ chứ? Hắn tự cho rằng mình vẫn xem như chính nhân quân tử, sẽ không biểu hiện ý đồ trong nội tâm ra ngoài mặt một cách dễ dàng.
Nom vẻ hung dữ của Tiểu Ninh hệt như sư tử cái bảo vệ con nhỏ, Lưu Anh Nam vội vàng nói:
- Chị đừng kích động, thực ra tôi và chị Hai Thường Đình là bạn bè, hơn nữa còn từng cùng nhau "ôm đùi cọ cây" đó.
Tiểu Ninh ù ù cạc cạc, lầu bầu nói:
- Tôi chỉ biết trước đây bàn về giao tình thì đó là từng cùng nhau uống rượu, cùng nhau chơi gái, cùng nhau ngồi tù, cùng nhau chia tiền. Sao bây giờ lại đổi thành ôm đùi cọ cây rồi?
- Thời đại đang phát triển, xã hội đang tiến bộ mà! –Lưu Anh Nam cười xấu hổ.
- Ban nãy tôi nghe Thường Đình nói cầm tay đàn ông rất ấm áp, ôm đàn ông rất an toàn. Gã đàn ông cô ấy nói sẽ không phải là anh chứ? –Tiểu Ninh hỏi.
Lưu Anh Nam gãi đầu:
- Tôi nghĩ tôi là đàn ông.
Tiểu Ninh xua tay tỏ vẻ không đếm xỉa tới hắn:
- Vốn dĩ Thường Đình muốn làm một cô gái ngoan, là tôi tạo cho cô ấy quá nhiều ảnh hưởng không tốt, càng không muốn nhìn thấy cô ấy như bây giờ. Nếu anh có thể làm cho cô ấy biến về bộ dạng ban đầu, làm một người phụ nữ dịu dàng mà cô ấy thích thì tôi sẽ rất cảm ơn anh. Nếu anh dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057426/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.