Nghe xong lời của Lưu Anh Nam sắc mặt tất cả bảo an đều trắng bệch, mồ hôi lạnh như mưa.
Thân là một bảo an, tận chức trách bắt kẻ trộm, trong quá trình gặp phản kháng rồi ẩu đả ngộ sát kẻ trộm, trái lại vị bảo an tận chức trách vẫn phải chịu hình phạt. Nếu bảo an chết, ngoại trừ một vài câu mang tính hình thức cũng chẳng còn gì khác. Ngược lại tên trộm chết thì sẽ dẫn tới sự chú ý của xã hội, nào là làm gì mà đáng tội chết, rồi thì chẳng ai có quyền tước đoạt sinh mạng người khác…vv…. Trong thời đại nhân tính và quan niệm giá trị biến chất này, quả đúng là: đối nhân xử thế quá mạo hiểm, đầu thai nên cẩn thận!
Những người trước mặt cũng đều là bảo an, nghe hết lời của hắn trong lòng không khỏi hoảng loạn, không nhịn được nhường ra một con đường. Trên tay Lưu Anh Nam đeo còng tay lấp lánh ánh bạc, ngẩng đầu ưỡn ngực đi qua đám người. Hắn không giống như đi tham gia chương trình pháp luật người thật việc thật, ngược lại như nghĩa sĩ vì theo đuổi tự do và ánh sáng mà dũng cảm phấn đấu, sắp sửa anh dũng hy sinh vậy.
Cứ như vậy, hắn thành công lẻn vào đài truyền hình, hai tay hơi dùng sức, bộ còng tay kia nhất thời vỡ vụn. Hắn dọn dẹp mảnh vỡ ném vào thùng rác, từ cửa sau đi vòng qua phòng khách, bảo an ở cửa trước vẫn tận chức trách ngăn đám fans đang thị uy của Diệp Tinh .
Trong đại sảnh có cầu thang, chuyên mục tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057408/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.