Chương trước
Chương sau
Quay trở lại, đám quỷ tiêu than đói, Lý Thành Thiên đã hiểu vì cái gì hệ thống nói là "lấy không lấy", biết như vậy ban đầu chọn không lấy.

Cũng có một đạo ý niệm hiện lên, chính là đem tất cả 16 quỷ tiêu, ngay chỗ biểu tượng thùng rác cho xoá, thế giới sẽ lập tức bình yên tĩnh lặng.

Nhưng hắn nghĩ lại cảm thấy không có nhân tính, cho dù hắn có bước vào ma đạo đi chăng nữa, nhưng là khôn ngoan đối đáp người ngoài.

Địa Phủ thêm 16 người bỗng dưng như thay huyết dịch, hoàn toàn tươi mới, để cho Lý Thành Thiên cảm giác trên vai áp lực nặng nề.

Bình thường còn có thể thong thả, nhưng bây giờ phải nuôi dân, hắn càng phải tìm cách đẩy nhanh quá trình.

"Các ngươi cho ta thông cảm, Địa Phủ... Xác thực đang nghèo, đồ ăn không có. Nhưng mà cũng nhờ mọi người cùng ta góp sức, ta tin phía trước con đường tuyệt nhiên tươi sáng hơn rất nhiều!" Lý Thành Thiên trịnh trọng nói, nhìn qua phản ứng mọi người.

Quỷ tiêu không vì đó mà nản lòng, giống như nhóm người trắng tay vừa khai hoang, đương nhiên ban đầu không tránh được thiếu thốn, ngược lại bọn hắn như có lực lượng thôi động, cảm giác đại vương nói không sai.

Tiêu Nhất lên tiếng. "Đại vương, Địa Phủ đang trong thời kỳ khó khăn, chúng ta làm sao đối ngài có bất kỳ ý niệm bất kính?"

Tiêu Nhị. "Chúng ta sẽ không lười biếng!"

Tiêu Thất. "Đại vương... Ta rất trung thành!"

Mọi người đều trung thành, Tiêu Thất càng trung thành, không dám có nửa điểm lãnh đạm.

Đại vương đã tạo ra chúng ta, còn là đang chỉ dạy chúng ta, thậm chí thỉnh thoảng sẽ thử nghiệm giết người, nghe liền nhức răng rồi.

Lý Thành Thiên gật đầu nói. "Bây giờ hãy vào Địa Phủ đi dạo, cùng nhau mở rộng Địa Phủ, đó cũng là công việc cần thiết nhất!"

16 quỷ tiêu mộng.

Không phải bọn hắn sinh ra là để gác Quỷ Môn Quan sao?

Ý đại vương có lẽ gọi chúng ta đi tuần.

Lý Thành Thiên nói. "Bọn ngươi đừng hiểu lầm! Chính là đi khắp Địa Phủ, chỗ nào chưa đi liền đi, chưa ai tới liền tới!"

Hiện tại muốn rút ngắn thời gian, hắn phải khẩn cấp đưa ra lệnh này, sẽ có chút thay đổi cách làm việc quỷ tiêu.

Không sai, Địa Phủ đã tới mức này cần chống trộm sao, cần canh gác sao?

Lý Thành Thiên nếu không phải thuộc Địa Phủ có cho tiền hắn cũng không đi vào, gọi là xứ khỉ ho cò gáy coi như quá khiêm tốn.

Lấy thời điểm hiện tại hắn nghĩ không ai lẻn vào Địa Phủ làm gì, không có tài sản không có gì cả, trừ phi muốn tham quan di tích lịch sử.

Mà Địa Phủ công năng còn thấp, ưu tiên khai phá bản đồ là cái chủ trương không tệ, một mình hắn đi không hết, cộng thêm 16 quỷ tiêu đi nhanh hơn thôi.

Hệ thống lại không nói chỉ có hắn mới được mở bản đồ, người trong Địa Phủ vẫn được chứ.

"Đứng lên nào! Bắt đầu làm việc!"

16 quỷ tiêu còn đang hồ nghi, nhưng vẫn nhao nhao đứng lên, trước đó còn đồng thanh gầm thét. "Tuân lệnh Yếu Gà Đại Vương!!!"

Lý Thành Thiên lắng nghe, cảm nhận, nói chung là có chút không quen, vậy hãy dần thích ứng đi.

Từ Địa Phủ quỷ đều là minh linh, học một hiểu mười, cũng hiểu được rất nhiều chuyện, dù là mới sinh ra, Địa Phủ ban sơ, nhưng bọn hắn xem Lý Thành Thiên như là đấng tạo thế, địa vị không gì sánh bằng, uy nghiêm vô lượng.

Cho nên toàn tâm toàn ý kêu tên đại vương mà thấy rất hay, không cảm giác kỳ quái.

Lý Thành Thiên đi tới trước, 16 quỷ tiêu dạt qua hai bên, cho hắn thẳng tới Quỷ Môn Quan.

Nhìn qua một lượt, nói. "Mười sáu người, chia ba thành năm dư một, mỗi năm người đi vào một cổng, còn một người ở lại gác. Ta sẽ không nhắc lại, các ngươi cứ đi mãi, còn đường còn đi, chỉ là không được bước ra ngoài Địa Phủ! Cũng đừng quay đầu khi chưa có mệnh lệnh!"

Nhận được công việc đầu tiên 16 quỷ tiêu không dám nghị luận, trực tiếp tuân lệnh bước qua Quỷ Môn Quan.

Phần Lý Thành Thiên chọn hướng đi chính giữa.

Vừa qua cổng, âm thanh phát ra dồn dập, Lý Thành Thiên xoay người nhìn lại, chính là một thanh hàng rào thép đen kiên cố đột nhiên kéo chặn lấy lối đi.

[Đây là chức năng cửa tự động Quỷ Môn Quan.]

"Không có khoá sao?" Lý Thành Thiên hỏi.

[Không! Quỷ Môn Quan là âm dương tạo hoá, có người đi vào sẽ tự động mở ra, nhưng phải là người âm!]

Lý Thành Thiên cũng không quá lo lắng, nếu là người âm đương nhiên hắn không sợ rồi, tiếp xuống quay lại.

Những quỷ tiêu thấy Lý Thành Thiên cũng vào, mừng muốn rơi nước mắt, đây là đại vương đối bọn hắn hướng dẫn công việc.

Đại vương là ai, chính là đấng tạo thế, vậy mà không màng tới, có tiết tấu mộ tổ bốc khói xanh.

Nhưng... Tổ tiên bọn hắn là ai nha?

Từ bên ngoài Quỷ Môn Quan nhìn vào là cùng một nơi, nhưng bước vào mới biết, mỗi hướng đi đều chia ra một cái thế giới riêng biệt.

Chỉ là lối đi bất quá rộng lớn, Lý Thành Thiên đã bước vào quảng trường, xung quanh có cây có núi.

Lúc đầu còn thấy nhà cửa, ra ngoài đây liền không thấy, đồng dạng đô thị nhưng đi tới ngoại thành, chỉ còn sơn cảnh.

Lý Thành Thiên nhìn tới tám quỷ tiêu nói. "Chúng ta tản ra!"

"Tuân lệnh!"

Tám quỷ tiêu không đi bộ mà là nhảy, khoảng cách rất xa, nhảy hai cái liền biến mất khỏi tầm nhìn Lý Thành Thiên.

Trông làm việc cũng không lôi thôi, rất có dáng vẻ, hữu dụng.

Chứ để bọn hắn gác cổng sẽ buồn chán không việc gì làm.

Lý Thành Thiên nhìn vào bản đồ trong hệ thống, đúng như hắn nghĩ, quỷ tiêu thay hắn đi cũng có tác dụng.

Bản đồ tại bên góc Lý Thành Thiên đã đi qua như giun bò, trong khi đó bên quỷ tiêu như là cây phân nhánh, pháo hoa, từ điểm xuất phát lan rộng.

Xem hiệu suất tốt hơn nhiều.

Tới lượt Lý Thành Thiên cũng là chạy.

Hắn chọn đường này vì thuộc Âm Dương Lộ, muốn tìm tới nơi như hệ thống nói, chế biến đồ ăn.

Không cách nào trả lương, cho quỷ tiêu ăn no cũng được đi.

Bên tay phải thỉnh thoảng sẽ có khối đá 2m ghi Âm Dương Lộ, như vậy là hướng đúng tuyến đường.

Lý Thành Thiên xâm lấn vào con đường tầm ba mét chiều ngang, hai bên vách núi cao ngất đen sì, trông lên không thấy đỉnh, để cho không gian càng đeo lên bóng tối.

Tới đoạn này không còn thấy hướng dẫn, cũng không biết làm sao, cứ tiếp tục đi tới, mà đoạn đường này còn rất dài.

Rốt cuộc chạy nửa ngày Lý Thành Thiên chính là dừng lại thở dốc.

Nhận ra mình tại Địa Phủ không phải không biết mệt, chỉ là tương đối có thể lực mà thôi.

Giống như quỷ làm việc sẽ tiêu hao hồn lực, việc càng khó càng nặng dẫn tới tiêu hao càng nhiều.

Bọn hắn tại đây chạy nhanh hơn Nhân Gian, Lý Thành Thiên cũng vậy, nhưng cho cùng vẫn biết mệt.

Lần đầu Lý Thành Thiên rơi xuống Địa Phủ vốn dĩ không mệt, đơn giản vì mình đi bộ.

Nghĩ mệt một lát định đi tiếp...

Đột nhiên hệ thống vang lên.

[Chúc mừng ký chủ đánh dấu địa điểm mới, Giao Bộ Sảnh!]

Lý Thành Thiên kinh ngạc, nhìn khắp nơi. "Đâu? Đâu?"

Vì cái gì không thấy, đừng nói đây là địa điểm biết tàng hình.

[Ký chủ, không phải, là quỷ tiêu nhóm đánh dấu!]

Lý Thành Thiên nhìn Địa Phủ bản đồ, phát hiện một cái chấm xanh biểu trưng cho địa điểm mới đánh dấu.

Xem ra quỷ tiêu có khí vận trắng hơn mình.

Xác định đó không nằm trong trung môn, mà là bên phải, Lý Thành Thiên đành phải vòng trở ra ngoài.

Cũng là thấy hệ thống có sự thay đổi nhỏ.

[Địa phủ: Sắp nứt gãy (còn 10/100 điểm kinh nghiệm thăng cấp)

Dân số: 16 +1]

Là dân số vừa tăng.

Nhất định là địa điểm mới!

Lý Thành Thiên đã qua Quỷ Môn Quan bên phải, sau đó thật nhanh chạy đến nơi.

Lúc này thấy Cửu Tiêu cùng Thập Tiêu dừng lại nhìn chằm chằm vào nó, cánh tay biến hoá ra lang nha bổng muốn đánh nhau.

Lý Thành Thiên liền chạy tới...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.