Chỉ thấy sừng sững một toà nhà hai tầng mọc lên giữa hoang địa, đều khác kết cấu nhà trong Địa Phủ, là bằng hắc thạch, hai phương bạch cương cửa sổ, trước mặt một tấm bảng hiệu màu đỏ: Giao Bộ Sảnh. 
Lý Thành Thiên quay qua nhìn hai quỷ tiêu, nói. "Chuyện gì?" 
Thập Tiêu cung kính nói. "Bọn ta theo lời đại vương vừa đi ngang chỗ này, bóng đen dần kéo lui, toà nhà này từ dưới đất bồng bột mọc lên. Ban đầu như vũng bùn nhão, sau đó gắn kết với nhau thành khối, rất là kỳ lạ!" 
Một bên Cửu Tiêu cũng nói. "Phải đại vương, hai người bọn ta nhận ra khí tức không đúng, sợ là yêu ma quỷ quái dám lộng hành, liền phải chú ý." 
Lý Thành Thiên cũng thôi đi, nhìn bọn ngươi chưa đủ tính thuyết phục hay sao, quỷ còn sợ quỷ? 
Hơn nữa quỷ tiêu bản tính thích đánh nhau, xem ra vẫn là thích hợp gác cổng. 
Lại nói bọn hắn đoàn kết như vậy, người lạ dám bước vào không chừng trở thành đá mài chùy... À không đá mài dao. 
Không lâu sau đó, đại môn màu son hướng vào trong bẻ gãy làm hai, từ bên trong một người tiến ra nhìn mọi người. 
Nói hắn là quỷ đúng hơn, da đỏ râu trắng, đôi mắt nhưng chỉ có tròng trắng, vừa đủ doạ người, thân xuyên y phục màu đen, thắt đai gọn gàng, một tay còn cầm theo cuộn mộc thư rất có khí chất uyên bác học giả. 
Cũng không như đám quỷ tiêu, nhìn hắn ngang dọc cũng đối xứng với Lý Thành Thiên, như người bình thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2886768/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.