Thiên đàng
Tầng trời thứ mười sáu.
Tiềm Lôi Điện.
Ở giữa chính điện nguy nga tráng lệ, có bày một chiếc bàn, bên cạnh là một chiếc tràng kỷ cỡ lớn. Một người đàn bà đang ngồi đó. Trái ngược với nội thất xa hoa nơi đây, người này ăn mặc hết sức giản dị, mái tóc màu vàng vấn cao, tay chống cằm. Người đàn bà gần như ngồi lọt thỏm trong đống giấy tờ văn kiện cao nghệu, song được sắp xếp vô cùng ngăn nắp, nếu không để ý kỹ thì thậm chí còn chẳng nhận ra có người bên trong.
- Sư phụ.
Cánh cửa hơi mở hé. Một người lách đi vào.
Người phụ nữ hơi ngẩng mặt lên. Đó là một gương mặt trái xoan cùng làn da trắng mịn, thế nhưng ở bên mắt phải lại có một vết sẹo dài! Vết sẹo đó kéo dài từ đuôi mắt cho đến trán, trông giống như vết dao rạch, song lại có hình thù hao hao một tia sét màu tím than.
- Là con đó à.
Giọng nói hơi khàn, song vẫn rất dễ nghe. Đó chính là người phụ nữ một mình nắm trong tay quyền nội chính của mười tám tầng thiên đàng, một trong năm truyền nhân của Thất Diệu – Lôi Thần Soara.
Còn kẻ đang đứng dưới chính là một trong những người thân cận nhất của bà ta, cũng chính là truyền nhân kế vị trong tương lai của Soara, Lôi thần đời thứ chín trăm mười bảy – “Tiểu Hủy Lôi”.
Tiểu Hủy Lôi, đó chính là tên húy mà Lôi Thần Soara ban cho Nguyễn Trần Lan Anh.
- Trông người có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2485067/quyen-4-chuong-3.html