-Sợ..? Hoàng cười gượng gạo: - Sợ cái gì?
Chingna không trả lời, hai mắt tròn xoe nhìn hắn chằm chằm, nhìn đến nỗi Hoàng cảm thấy nóng mặt. Cô gằn từng chữ.
-Anh-nói-dối.
-Sao cơ?
-Đừng hỏi tại sao, tóm lại em biết là anh chắc chắn đang - nói - dối.
Chingna cắn môi, tự tin khẳng định. Đôi mắt của cô, đó là đôi mắt bẩm sinh có thể nhìn thấu tâm hồn người khác! Nhờ có nó, Chingna có thể dễ dàng nhận ra sự thật giả trong lời nói hay những ai có ý đồ bất chính với mình, chỉ bằng việc tiếp xúc qua ánh mắt.
Nhờ có ”Thuật độc tâm” này, Chingna có thể dễ dàng phân biệt và tránh xa những mối nguy hiểm đến từ người khác, song cũng nhờ nó, cho tới tận bây giờ, cô vẫn chưa có lấy một người bạn đúng nghĩa.
Không, chẳng phải bây giờ đã có một rồi đó sao…nhưng đây có phải tình bạn hay là..Chingna đỏ mặt, thật sự cô vẫn chưa có câu trả lời chính xác.
Hoàng trợn mắt nhìn Chingna. Ngần ngừ một lát, hắn khẽ thở dài:
-Em nói đúng, Chingna. Là anh đã nói dối.
Chingna chán nản ngồi sụp xuống, bộ dáng ngơ ngẩn. Hoàng di chuột tắt máy tính, cố ý không đối diện với cô. Bầu không khí trong phòng nhất thời trở nên nặng nề.
-Anh sợ vì biết mình không phải đối thủ của “Thần Quyền”, đúng không?
Hoàng không đáp. Sự im lặng đôi khi còn hoàn hảo hơn cả câu trả lời.
-Anh…
-Chingna, nghe anh nói đã. Hoàng cắt lời: -…Anh không sợ. Ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484971/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.