Đêm hôm đó, dù đã lục tung cả ngôi nhà kia lên song Hoàng vẫn không tìm thấy một chút gì của Oha, cho dù chỉ là sợi tóc.
Đêm hôm đó, Oha đã hoàn toàn biến mất. Không một chút dấu vết. Không một lời nhắn gửi. Chỉ còn lại nỗi lo lắng không nguôi. Tối hôm đó, vì bận tìm kiếm Oha, kế hoạch về thăm người thân của Hoàng đã phải tạm ngưng.
Oha, cô ở đâu?
-------
Bắt cóc? Bị ma xó ám hại?
Hay đơn giản chỉ là trốn ra ngoài chơi?
Oha, rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?
- Chết tiệt!
Vân Canh, Hoài Đức, Hà Nội. Buổi sáng ngày thứ nhất, cánh cửa phòng khách sạn khẽ mở ra. Hoàng liếc mắt nhìn. Người vừa bước vào là đồng minh duy nhất của hắn trong chiến dịch lần này, Rahma Jannek. Ông ta có nước da đen bóng, sở hữu bộ râu quai nón đặc trưng và cặp mắt kiếng đậm vẻ trí thức. Thế nhưng trái với vẻ thư sinh bên ngoài, gã đàn ông này trong miêu tả của Sơn "khùng" thì lại khá thâm trầm và còn là cao thủ Muay Thái.
- Rahma, ngồi đi.
Hoàng đưa tay mời Rahma ngồi. Cặp mắt thâm trầm của Rahma đảo qua cái cốc làm bằng inox nhăn nhúm trong tay Hoàng, cất giọng ồm ồm:
- Có chuyện gì xảy ra sao?
- Không có gì.
- ...Bên kia đã hành động rồi.
Hoàng nhíu mày nhìn Rahma, môi vẫn phì phèo điếu thuốc lá. Sự phân tâm cùng một đêm không ngủ khiến hắn cảm thấy không hoàn toàn tỉnh táo.
- Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484815/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.