Hoàng khẽ nhíu mày, sau đó trút bỏ do dự mà bước về phía trước. Đã là quỷ sai, sợ chết thì còn nghe được, chứ sợ ma thì thật là buồn cười. Tất nhiên, ma xó vẫn là một mối nguy hiểm tiềm tàng đối với quỷ sai, và chỉ cần một giây bất cẩn, vị trí giữa "con mồi" và kẻ đi săn sẽ bị đảo ngược hoàn toàn. Quỷ sai vs ma xó, nói một cách ví von thì cũng giống như cảnh sát vs tội phạm vậy. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nếu như quỷ sai được sự trợ giúp từ thiên đàng và trông vào quá trình khai mở % cơ thể của bản thân, thì ma xó cũng có sự tiến hóa phát triển không hề nhỏ. "Ác linh" chính là ví dụ toàn diện nhất, cơn ác mộng của mỗi quỷ sai khi đối mặt.
Tay sờ vào chiếc gông bắt quỷ đeo bên hông, Hoàng bắt đầu trèo tường vào trong nhà. Song hắn vừa mới "hạ cánh" thì từ bên trong chiếc quan tài đeo trên lưng, một luồng sáng bỗng lóe lên, thoát ra, sau đó hiện thành hình người.
- ..Oha? Cô ra đây làm gì?
- Nằm trong đó mãi phát chán rồi. Oha trong bộ quần áo ngắn cũn cỡn, ngắn đến không thể ngắn hơn, lấy hai tay nhéo má Hoàng, nghiến răng: - Ac, sao lạnh thế?
- Tôi đã dặn cô trước rồi, ăn mặc phong phanh thế thì còn kêu cái gì! Hoàng hất tay của Oha ra, bực mình gắt. Song lúc đó bỗng có một chiếc xe máy rọi đèn đi qua, hắn chỉ đành lấy tay bịt cái miệng chu lên đang định cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484813/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.