- Ninh Sạn Yêu Nhiên? Đó là tên cô đó à?
- Thế nào?
Trời lúc này đã tờ mờ sáng. Trong một quán cóc ven đường, Hoàng, Aho và Ninh Sạn Yêu Nhiên đang ăn điểm tâm. Ninh Sạn Yêu Nhiên lúc này đang mặc trên người quần áo của Rjjkard, cô gái này trông vậy mà khá là hiểu chuyện, biết rằng nếu cứ mặc y nguyên bộ giáp đen bóng kia ra đường thì sẽ bị chú ý như thế nào. Trình độ hiểu biết so với Aho thì hơn rất nhiều, Hoàng thầm đánh giá. Con ngốc kia tới bây giờ vẫn mặc nguyên bộ quần đùi áo ba lỗ lấy trong tủ ra mà chẳng phàn nàn câu nào, đơn giản là ngốc không có thuốc chữa.
-Cô là người Trung Quốc à?
Hoàng bập bẹ hỏi. Thiết bị trợ thính gắn ở tai hắn có lẽ là sản phẩm công nghệ “ vượt trội” nhất địa ngục tầng thứ mười chín. Nó có tác dụng xử lý thông tin người nghe -nói và tự động phiên dịch sang ngôn ngữ thích hợp. Điều Hoàng cần làm chỉ là nói như vẹt thứ “ngoại ngữ” được dịch sẵn ra và truyền vào tai kia mà thôi. Tuy không giỏi ngoại ngữ cho lắm, nhưng hắn vẫn nhận ra được thứ tiếng mình đang nói như vẹt khi đối thoại với Ninh Sạn Yêu Nhiên là tiếng Trung Quốc.
-Mar không phân biệt quốc gia, chủng tộc. Ninh Sạn Yêu Nhiên lạnh nhạt đáp, tay thì cầm hết lọ này tới lọ khác rắc vào bát mì miso rồi khuấy đều, gu ăn uống thậm chí còn sành điệu hơn Hoàng nhiều. Đối với hắn, món mì Miso này còn thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484725/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.