Không ngoài dự đoán của ta người đầu tiên ta nhìn thấy khi mở mắt là một người vô cùng quen thuộc—— Thích Nghiêm Phong!
“Bé Tử Nhi đã tỉnh lại rồi sao!” Thích Nghiêm Phong đi tới với vẻ tươi cười giả dối.
“Thích Nghiêm Phong ngươi còn chưa chết ư?” xem ra ta đã bị trúng bíhương vô cùng bá đạo, cho dù thần trí đã hoàn toàn tỉnh táo, thân thểvẫn tê liệt.
Nghe ta nói không hề khách khí như thế, Thích Nghiêm Phong ngửa đầu phá lên cười.
“Ha ha ha ha, Nhan Tử Sa, không ngờ lúc này ngươi lại còn dám nói chuyện vớicùng ta như vậy sao? Thật có can đảm nha! Rất đáng tiếc, ta còn chưa chết, đã khiến ngươi phải thất vọng mất rồi! Ta chẳng lẽ lại thua trêntay mấy kẻ tiểu bối các ngươi ư? Thù này không báo, ta – Thích NghiêmPhong thề không làm người!” Dáng vẻ tươi cười chợt tắt, trong mắt kiatràn đầy âm hận độc ác: “Bé Tử Sa, ngươi muốn thành hôn hả, hắc hắc, bây giờ tân lang của ngươi chắc chắn đang lo lắng vô cùng! Ha ha ha ha!Đúng rồi, sính lễ tất nhiên không thể thiếu rồi! Bé Tử Nhi yên tâm, bábá không cần nhiều lắm, chỉ cần kẻ kia mang theo bản đồ bảo tàng tới, có thể thuận lợi mang ngươi về nhà rồi! Ha ha ha ha!”
Ta không khỏi cười khổ trong lòng, dễ dàng đoán được hiện giờ bản đồ bảo đồ hẳn là đang nằm trong nội viện hoàng cung.
“Đúng rồi đúng rồi, tân nương tử có lẽ nghỉ ngơi sớm một chút cho thậttốt, nếu không, ngày mai sẽ không đẹp! Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-sau-tham/3166577/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.