Tiểu thư, nên uống thuốc đi thôi.” Oanh Nhi dịu dàng gọi đến.
Ta hơi nhíu nhíu mày, nước đã hơi lạnh, vừa rồi thiếu chút nữa đã ngủ, aiya, xem ra đêm qua mệt thảm.
Oanh Nhi lấy ra một bộ quần áo bằng lụa mỏng (*sa) màu tím, phối hợp với trang sức lấp lánh màu tím cũng ổn rồi.
Ta lẳng lặng ngồi nhìn chính mình trong gương, một cô gái không hề nhansắc, sắc mặt tái nhợt, đã biến thành Nhị tiểu thư thanh lệ thoát tục,cao quý tao nhã của Vô địch sơn trang.
Không khỏi nhớ tới mấy hôm trước, ta có từng xem tiểu thuyết thần tiênma quái, trong đó có một chuyện xưa, nói là có con yêu quái bạch cốt,chỉ cần phủ thêm làn da mỹ nhân, sẽ biến thành dáng vẻ khuynh quốckhuynh thành, hoàn toàn mê đảo nhiều vị thư sinh, ăn hết thịt, hút hếtmáu của bọn họ.
Nhìn lại chính mình trong gương, ta bất giác thè chiếc lưỡi đinh hương,liếm đôi môi hồng nhuận, phải, máu người không biết có phải uống vào tốt được như vậy hay không.
“Tiểu thư, nên uống thuốc đi, để lạnh sẽ không tốt đâu.” Oanh Nhi lại thúc giục.
Ta khẽ thở dài một tiếng, rồi cầm lấy cái bát hoa xanh, ngửa đầu, uống toàn bộ một hơi.
Thuốc thực đắng, nhưng đắng như vậy ta đã quen rồi, dù sao thuốc này ta đã uống suốt mười năm qua.
Ta còn nhớ rõ mùa đông năm ấy.
“Nhan lão gia, thật sự là âm hàn khí trong cơ thể tiểu thư là do từtrong tử cung mang đến, lần này chẳng qua là hàn độc sau 6
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-sau-tham/3166504/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.