Đau đớn, thân thể dường như vỡ vụn ra.
Cổ tay vẫn còn bị trói ở trên khung giường, tư thế nằm sấp khiến cho toàn thân ta cứng ngắc.
Ánh mặt trời chiếu tới xuyên qua cửa sổ, hơi chói mắt.
Hắn, đã sớm đi khỏi rồi. Tuy rằng ta không biết hắn đi khỏi lúc nào,nhưng ta biết cho tới giờ, hắn đều đi ngủ một mình, cho dù nữ nhân đượcsủng ái thêm lần nữa, hầu hạ xong rồi cũng sẽ bị đưa trở về.
Nơi này là gian phòng nhỏ đằng sau thư phòng của hắn, dựng lên để nghỉngơi, tất cả đều bố trí theo ý thích của hắn, hoa mỹ mà thoải mái, cáigiường lớn này cũng vậy.
Ta không nhớ rõ đêm qua đã bị làm bao lần, có lẽ là bởi vì cách biệthơn nửa tháng không có động vào ta, đêm qua hắn hiển nhiên càng phát rasự đói khát cuồng dã.
« Tiểu thư. » Oanh Nhi đứng trước giường, đang cầm trong tay một bộ quần áo. À, đúng vậy, bộ đồ ta mặc đêm qua sờn cũ không chịu nổi nên đã bịxé rách.
Oanh Nhi cẩn thận giúp ta cởi cổ tay ra, nơi đó để lại vết đỏ hằn rõ. Ta không khỏi cười khổ, xem ra lần sau phải làm tay áo dài hơn một chút.
« Tiểu thư, em đã chuẩn bị xong nước ấm, cô vẫn nên về phòng tắm rửatrước đi, hôm nay trong phủ hình như còn có khách đến. Bữa cơm trưa cônhất định phải đến tham dự. »
Ta biết, đêm qua tuy ta đã hao phí rất nhiều sức lực, nhưng tắm rửa sạch sẽ một chút, rồi nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-sau-tham/3166502/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.