Chu Namvề lúc đã là nửa đêm. Đông Tam dậy mở cửa và đón nhận cái ôm thật chặt từ cơthể lạnh giá của anh. Anh hôn nhẹ lên trán cô, nói:
-TamTam, anh về rồi đây.
Đã lâulắm rồi cô mới lại được nghe anh dịu dàng gọi tên cô như vậy. Hai tiếng Tam Tamkhàn khàn mà dịu dàng, mang theo sự ấm áp đam mê của buổi đêm hè, và dường nhưtất cả những điều không vui trong ngày đều bị tiếng gọi thân thương này xua tanđi hết. Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, bối rối giục:
-Mautắm rồi đi ngủ đi anh.
Tronglúc Chu Nam vào nhà tắm, cô đã thay xong áo ngủ nằm trên giường, mắt khép hờgiả vờ ngủ. Đương lúc mơ màng, thì Chu Nam nhẹ nhàng vòng tay kéo cô vào lòng,một tay khác vuốt nhẹ tóc cô, thở thật khẽ.
Thế rồicô ngủ thiếp đi. Trong mơ, cô thấy một vùng vàng rực trải dài khắp các sườn đồinhư được phủ đầy nắng, đó là Vụ Nguyên yêu thương. Giữa cánh đồng hoa cải rựcrỡ, họ nắm tay nhau thật chặt, ở đó không có dưa cà mắm muối, không có tranhcãi, không có khó khăn trắc trở. Đó là giấc mơ hạnh phúc của cô.
ThẩmĐông Tam khẽ nhíu mày rồi từ từ mở mắt, ngoài cửa sổ, trời đã tang tảng sáng,hơi lạnh từ chiếc gối bên cạnh khiến cô hơi rùng mình, cô khẽ nhổm người dậytìm kiếm bóng dáng quen thuộc của mình. Người đàn ông từng rất tự tin, đĩnh đạcấy giờ đang bồn chồn đốt thuốc ở ban công, dường như gánh nặng vô hình đang đètrĩu đôi vai anh và để lại trong ánh mắt anh một nỗi khắc khoải kỳ lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-khong-anh/83645/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.