Lô LợiLợi về nước, người đầu tiên biết tin không phải là Chu Nam, mà là Thẩm Đông Tam– bạn gái hiện tại của anh. Lúc lên máy bay, Lợi Lợi đã chủ động gọi cho ChuNam nhưng anh không nghe máy. Thế nên cô chủ động nhắn tin cho anh: Emvề nước rồi, hôm nào gặp nhé. Lợi Lợi.
Thực raThẩm Đông Tam chỉ vô tình đọc được tin nhắn đó chứ không có ý xâm phạm đời tưcủa anh. Chu Nam hay có thói quen vứt điện thoại bừa bãi trên giường, sáng ngàyra lại vội đi làm nên anh quên béng mất vật bất ly thân ấy. Vừa đặt chân đếnvăn phòng, Chu Nam sực nhớ ra là để quên điện thoại ở nhà nên gọi cho cô, bảocô khi nào dậy thì đem điện thoại đến công ty giúp anh. Chu Nam là nhân viênchủ chốt của một công ty IT, không có điện thoại thì coi như cả ngày hôm ấychẳng làm ăn được gì. Thẩm Đông Tam cuộn mình trong chăn, ậm ừ mấy tiếng rồi uểoải gác máy. Từ nhà vệ sinh bước ra, cô vừa kịp nghe thấy tiếng điện thoại réolên lần cuối rồi tắt ngúm, liền sau đó là tiếng chuông báo tin nhắn. Cô mắt nhắmmắt mở tò mò mở tin nhắn ra xem, rốt cuộc vì thế mà cả buổi chiều đứng ngồikhông yên, như bị mắc xương cá trong họng. Đến trưa, Chu Nam gọi điện giục cômang điện thoại đến, cô miễn cưỡng ậm ừ mấy câu rồi mặc áo khoác chuẩn bị rangoài. Cứ nghĩ đến tin nhắn của Lợi Lợi là cô lại thấy khó chịu trong người,bực bội xóa luôn cả tin nhắn lẫn cuộc gọi nhỡ trong máy Chu Nam.
Cuộcgọi nhỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-khong-anh/83644/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.