Tầm mười giờ trưa, chị Lan trợ lí của Châu Kỳ vào phòng cô:" Không định ăn à"
Cười: " Chị vào đây biết thế nào là cũng rủ đi ăn cơm mà, em có đồ ở nhà bới đi rồi. Hay chị ngồi ăn với em luôn. Không phải ngại"
"Ai bảo với cô là tôi ngại, được ăn chùa dại gì không ăn"
"À mà tổ em chuẩn bài dự thi đến đâu rồi" Kéo ghế ngồi xuống
"Em chưa xem tại hai ngày gần đây em không có đi làm"
"Về nhà ba mẹ chồng tận 4 ngày luôn" Chị hỏi
"Về hai ngày, lúc trở lại thì giữa đường xe trục trặc nên ở trên xe một ngày, ngày hôm qua e đau nên nghỉ"Vừa ăn vừa nói
Chị nhìn mờ ám: " Ở trên xe làm gì mà về đau?"
"Làm gì là làm gì, chị đừng có mà đen tối" Nhìn chằm chằm
"Ơ, nãy giờ chị nói toàn lời trong mà, có em đen tối ấy. Nhưng mà tui nghi lắm nha" Cười
"Chị cứ nghĩ lệch lạc, ăn đi"
--- ------ ------ ------ ------ ----
Bên này Ái Lan sắp xếp đồ đạc để đi ăn. Thấy trên bàn có hộp thức ăn khi sáng, định cầm vứt sọt rác nhưng mở ra mùi thơm phức và cách trang trí bắt mắt. Nên quyết định giữ lại. Ả lau đũa, bỏ miếng đầu tiên vào miệng thì nuốt không được mà nhả cũng không xong. Trời ơi, đây mà gọi là thức ăn sao. Vị không ra vị( tại gia vị hỗn hợp mà),đã vậy quá quá cay. Mặt ả đỏ bừng như tôm luộc. Hét: " Nước, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214894/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.