Đến nơi hắn và cô về khách sạn nghỉ ngơi, hắn hai tay cầm hành lý nhìn cô: "Không định phụ tôi cầm hành lý sao"
Đang vươn vai uể oải: " Lỡ cầm hết thì anh cầm luôn đi"
"Cô đúng là hết nói nổi" Hắn chán ngán
Lại gần hắn: " Ờ, tôi vậy đó"
"May cho cô, bấp người khác là đá cô bay không thấy mặt trời rồi đấy"
"Với anh vậy thôi, đối với người khác tôi dịu dàng khỏi chê" Bĩu môi
Hắn cười đểu: "Gớm"
"Mà tôi là gái tân thì cần gì đoan trang, đợi đến khi có người yêu rồi dịu dàng yểu điệu thướt tha cũng chưa muộn" Mắt lấp lánh
Hắn hộc máu muốn cho cô đấm: "Gái tân á? cô mớ ngủ à? hay mất trí nhớ? Thế tôi là gì của cô?"
Não bắt đầu rối: "Trên giấy tờ là chồng, còn ngoài đời là gì nhở? Không biết nữa, mà chắc chắn một trăm phần trăm không phải chồng hay người yêu gì hết nhá. Tôi nghĩ người dưng đấy"
"Hôm nay cô động vào lòng tự tôn của tôi hơi bị nhiều rồi nha. Tóm lại ngoài đời cũng là chồng"
"Ừ đúng rồi chồng hờ"
"Là chồng hợp pháp không phải hờ, giả" Hắn tuyên bố đanh thép
Nhìn hắn như sinh vật lạ:Não anh bị chạm vào đâu à, rõ ràng lần đầu tiên gặp mặt anh đính chính tôi và anh chỉ là đóng vai để qua mắt mấy phụ huynh, ý anh còn nói tôi không là gì của anh hết. Sau hôn nhân anh làm gì, đi đâu là quyền của anh tôi không được ý kiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214861/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.