Sáng sớm vào phòng kêu David: " Sáu giờ rồi kìa, dậy đi học nào"
Divid lật người qua lại: " Ngủ thôi"
Cô vỗ mông: "Con mà đi học muộn sẽ không có phiếu bé ngoan tuần thứ nhất đâu nha. Hôm nay là thứ sáu, đừng để công sức cả tuần trở về con số không chứ"
Vẫn nhắm mắt ngủ, cô thở dài: "Coi bộ David không cần xe điều khiển từ xa nữa đâu nhỉ?"
Nghe vậy liền mở mắt bật dậy dụi mắt. Cô phì cười: "Đánh răng rửa mặt, thay áo quần rồi xuống ăn sáng. Ba chở con đi học"
David chu miệng: "Các bạn con đều được mẹ thay áo quần, đút cho ăn"
Cô từ tốn nói: "Hồi nhỏ mẹ cũng đút cho David ăn mà, bây giờ con năm tuổi rồi, mẹ muốn con tự lập từ những việc nhỏ. Không thể cái gì cũng mẹ làm cho hết được"
Lại hỏi: "Các bạn con muốn gì đều được nấy. Sao con muốn gì mẹ cũng phải ra điều kiện"
"Mẹ làm vậy để con hiểu được đồ vật không phải từ trên trời rơi xuống. Con phải bỏ công sức ra mới có được. Lúc đó con mới trân trọng những thứ mẹ mua cho. Mẹ hỏi con, tại sao đồ chơi ba mua con lại chơi vài bữa rồi vứt hết?"
"Là do ba không đặt điều kiện cho con" Nói ngây thơ
"Ừ thì đó, thôi vệ sinh cá nhân nhanh lẹ rồi ăn sáng"
Xuống tầng cô ngồi vào bàn ăn sáng, cô nhìn hắn: "Sáng nay công ty có đợt phỏng vấn tuyển nhân viên nên anh đưa David đi học nhé"
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214823/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.