Lái xe về công ty, Tuyết Băng lững thững đi vào. Nhìn Châu Kỳ trong phòng làm việc của mình, cô hỏi: "Sao giờ này rảnh rỗi chạy qua đây thế"
"Anh qua đưa mấy mẫu vừa thiết kế, em xem coi có nên đổi lại mấy bộ trước không"
Tuyết Băng cầm bản vẽ lên xem hài lòng gật đầu: "Được hơn mấy mẫu trước, vậy lấy hai mẫu này thay cho hai mẫu kia anh gửi em nha"
"Mà tay em sao vậy" Nhìn tay cô có mẽ chai cộng máu đã khô
Cô cười cười: "Không may đụng trúng thôi"
Châu Kỳ hỏi hộp ý tế ở đâu, rồi lấy tới khử trùng, băng lại cho cô: "Hôm nay thấy em lạ lắm"
"Có sao" Cô lấy tay kia sờ mặt
Anh bĩu môi: "Hiện rõ trên mặt luôn kìa, mà em tạm thời không viết bằng tay phải nha, cẩn thận kẻo đụng trúng vết thương"
"Chắc nhân cơ hội này nghỉ xã hơi bữa, giờ em cũng không có tâm trạng để tập trung vào công việc" Cô trầm ngâm
"Biết ngay là có chuyện mà" Châu Kỳ cốc đầu cô
Mặt méo mó: "Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à, nhanh đứng lên dẫn em đi xả stress"
"Tuân lệnh" Châu Kỳ bật cười
Lúc ngồi trên xe cô bỗng nói: "Giờ này mà bị phóng viên bắt gặp thì chỉ có nước chết"
"Chắc sẽ đăng tin tổng giám đốc DV và SBA trốn việc đi chơi" Hùa theo cô
Tuyết Băng đập vai Châu Kỳ lườm nguýt: "Không sợ à mà còn cười"
"Lúc đó đổ tội cho em hết là được, lo gì" Học ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214758/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.