“Tôi cho rằng… anh sẽ không muốn gặp tôi nữa.”
Một câu vô cùng đơn giản, lại khiến đầu Tiêu Hòa ‘Ông!’ một tiếng, ngay sau đó, tựa như chiếc hộp bí mật phủ bụi nhiều năm được mở ra, hồi ức nhiều không đếm xuể bắt đầu bùng lên.
Tiêu Hòa biết đây là ký ức chứa trong quang não tìm được chìa khóa nên lao vọt ra, đã đón nhận lực xung kích ở mức độ nhất định khiến hắn có chút đầu váng mắt hoa, nhưng may mà còn nhớ Lý Lưu Vân đang ở bên cạnh, sợ Lý Lưu Vân nhân cơ hội chạy trốn, vào thời khắc mấu chốt Tiêu Hòa tiêm cho cậu ta một liều thuốc mê, thân thể cậu ta tức thì mềm oặt ngã xuống, mất ý thức.
Mà làm xong động tác này, toàn bộ đại não của Tiêu Hòa đều bị những ký ức hỗn loạn phức tạp xâm lấn.
Tiêu Hòa… Chính là đệ nhất Nguyên soái Ngân hà đế quốc kia, nguyên lai cũng không bất trị như Tiêu Hòa đã nghĩ.
Đích thật hắn có phản bội Phàn Thâm, nhưng bên trong hiểu lầm chồng chất.
Phàn Thâm có một người anh trai, chỉ lớn hơn cậu ấy một tuổi, tên lúc phát âm cũng na ná, là Phàn Sâm.
Khác với Phàn Thâm lớn lên trong sự vun đắp tỉ mỉ, Phàn Sâm từ nhỏ sức khoẻ yếu, gần như không xuất hiện trước mặt người khác, số người từng gặp y có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Theo lý, đều là hoàng tử, không nên có đãi ngộ khác biệt như vậy.
Nhưng… tình cảnh giữa họ chênh lệch lớn đến mức không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243685/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.