Sự thực chứng minh Tiêu Hòa đã lo lắng quá độ.
Lúc hắn đang xoắn xuýt nên nuôi dạy con trong thời kỳ trưởng thành của thiếu niên thế nào thì con trai cưng của hắn đã khôi phục như lúc đầu, vững vàng vượt qua cái giai đoạn nghe nói là giày vò người nhất.
Tiêu Hòa lo Phàn Thâm yêu sớm.
Nhưng kỳ thật y chưa từng yêu lấy một lần.
Tiêu Hòa lo Phàn Thâm tâm sự nặng nề làm lỡ việc học tập.
Nhưng sự thực thì từ sơ trung đến cao trung, bất luận thi lớn thi nhỏ thi chuyên môn gì, Phàn Thâm chưa bao giờ cầm thành tích nào ngoài danh hiệu đầu bảng.
Tiêu Hòa lại sợ Phàn Thâm học riết thành con mọt sách.
Nhưng hắn lập tức bị đại hội thể dục thể thao trường tổ chức đùng đùng đùng làm mất mặt.
Tiêu Hòa còn lo Phàn Thâm không giỏi kết giao với bạn bè.
Nhưng ở buổi lễ tốt nghiệp, Tiêu Hòa suýt chút nữa bị đám nam thanh nữ tú chen chúc đẩy ra khỏi cửa.
Nhân duyên không tốt? Ha ha, có lẽ hắn nên lo lắng nhân duyên con trai tốt quá thì có!
Nuôi con không dễ dàng, nhưng Tiêu Hòa cứ cảm thấy với hắn thì dễ dàng quá mức rồi.
Phàn Thâm khi còn bé ngoan ngoãn nghe lời, không khóc lóc không quậy phá, chỉ cần hắn ở bên cạnh, y chính là đứa bé hiểu chuyện nhất trên đời.
Phàn Thâm khi lớn lên thông minh tài giỏi, năng lực học tập không khiến người ta lo lắng, giao tiếp xã hội không khiến người ta lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243640/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.