Bị con trai ghét bỏ!
Toàn thân Tiêu Hòa vỡ vụn rùi!
Hắn ngốc hề hề đứng đó, cảm giác sức lực lau tóc cũng không có.
Thực sự là trước đây có bao nhiêu ngọt ngào, hiện tại bấy nhiêu chua xót.
Hồi còn bé thật tốt! Đáng yêu nì, ngoan ngoãn nì, từng tiếng gọi ba ba khiến lòng người ngọt lịm như kẹo đường.
Còn bây giờ thì sao… trưởng thành rồi, có tâm sự riêng, không chỉ không đáng yêu ngay cả tiếng ‘ba ba’ cũng ít gọi, càng chết người là hiện tại còn ghét bỏ hắn!
Tiêu Hòa chỉ cảm thấy lồng ngực như có luồng lửa đang thiêu a thiêu làm hắn sắp sửa nổ tung.
Hơn mười năm tình cảm, hắn thật sự coi y như con của chính mình, dốc ra toàn bộ tình thương, nỗ lực đóng vai trò người cha tốt nhất đỉnh nhất hoàn mỹ nhất.
Nhưng hiện tại, Tiêu Hòa sắp nghẹn tim chết rùi.
Con cái lớn lên là một chuyện thống khổ đến vậy ư?
Tiêu Hòa ỉu xỉu mặc đồ vào, vừa đau khổ vừa suy ngẫm.
Có thời gian nhất định phải về thăm cha mẹ nhiều một chút, làm cha làm mẹ thực không dễ dàng mà!
Tâm tình hỏng bét, nhưng Tiêu Hòa vốn tốt tính mềm lòng, muốn hắn nổi nóng với con trai mình nuôi dưỡng nâng niu trong lòng bàn tay là không thể nào.
Tiêu Hòa dọn cơm nước nóng hổi ra, tính rung chuông nhưng nghĩ lại vẫn là đi gõ cửa: “Tiểu Phàn, ra ăn cơm.”
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, không có tiếng đáp lại.
Tiêu Hòa yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243639/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.