Thời gian đi làm ở công ty quảng cáo vào buổi sáng rất thoải mái, cơ bản chỉ cần đến công ty trước 11 giờ là được. Nhưng trời nắng tháng 7 cũng không thể xem thường, Cảnh Triệt đứng trong bóng râm dưới mái vòm nơi trạm xe buýt, nhìn xe cộ nghìn nghịt lại qua, vậy mà xe buýt mình đợi vẫn chưa đến.
Hay là cắt đầu trọc luôn đi. Cảnh Triệt hơi buồn bực lắc lắc đầu, mồ hôi dưới tóc mái đã ướt đẫm.
Nếu như mình mà trưng cái đầu trọc đứng trước mặt Chu Diệc Trạm thì không biết đôi mắt kia sẽ nhìn thành cái dạng gì đây ta. Nghĩ một lúc, kiềm không nổi mà cười tủm tỉm.
Lâm Thiên Sơn từ trong xe nhìn ra xa thấy Cảnh Triệt đang đứng nơi trạm xe buýt, khoảng cách dần được rút ngắn, nhìn thấy nhóc kia đầu nhễ nhại mồ hôi hết nhìn đông lại nhìn tây, ánh mắt đã hơi vô thần, không biết nghĩ đến cái gì mà tự nhiên lại cười rộ lên. Xe Lâm Thiên Sơn chậm rãi dừng lại.
Lúc Triệu Gia Đồng đẩy cửa xoay, tấm kính phản chiếu lại hình ảnh Cảnh Triệt bước ra từ trong chiếc BMW màu xám bạc, trong nháy mắt khi cậu thuận tay đóng cửa xe lại, Triệu Gia Đồng thấy được vẻ mặt mỉm cười của Lâm Thiên Sơn nơi ghế lái. Nụ cười kia khiến Triệu Gia Đồng run rẩy, trong ánh mắt kia chứa đựng thứ tình cảm được kiềm nén mà cậu ta đã quá quen thuộc.
Cảnh Triệt thật sự không muốn tiếp xúc nhiều với Lâm Thiên Sơn cho lắm. Khách quan mà nói thì hắn là ông chủ của cậu, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tren-may-nhin-xuong-may/73457/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.