Chu Diệc Trạm cảm thấy cực kỳ hối hận.
Lúc hắn đưa Cảnh Triệt đến tòa cao ốc tổ chức buổi gặp mặt fans đã thấy trước cửa có hơn một nghìn fans hâm mộ vây quanh, giơ bảng, giăng banner, cầm poster cỡ bự, ầm ĩ nhốn nháo, mà toàn bộ đều là các cô gái mười sáu mười bảy tuổi.
“Hóa ra nội tâm của em cũng giống như thiếu nữ tuổi thanh xuân à nha…” Chu Diệc Trạm cảm thán. Cảnh Triệt đang hưng phấn không thèm so đo với câu châm chọc của hắn, mở cửa xe bước xuống.
“Em chờ anh chút với, dù sao anh cũng phải tìm anh trai anh nữa!” Chu Diệc Trạm xuống xe hô lớn với cậu. Cảnh Triệt ngẫm lại thấy cũng đúng, vì thế bèn xoay người vọt đến trước mặt Chu Diệc Trạm: “Vào nhanh nào vào nhanh nào!”
Chu Diệc Trạm gọi điện thoại, kéo Cảnh Triệt vào tòa cao ốc, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đeo kính mặc tây trang rất nho nhã bước tới.
“Là Chu tiên sinh và Cảnh tiên sinh sao? Tôi là người đại diện của EYE, Văn Lạc.”
“Văn tiên sinh, đã làm phiền anh rồi.” Chu Diệc Trạm mỉm cười bắt tay với Văn Lạc. Cảnh Triệt cũng bắt tay Văn Lạc, trong lòng không kiềm nén được sự kích động.
“Các thành viên vẫn đang hóa trang, trước tiên tôi đưa hai cậu đến phòng nghỉ, chút nữa chúng ta sẽ trực tiếp đến bên trong hội trường.” Văn Lạc cùng hai người vào thang máy. Cảnh Triệt lặng lẽ giật tay áo của Chu Diệc Trạm, Chu Diệc Trạm thấy mắt cậu chỉ thiếu điều không phát sáng lấp lánh như sao nữa thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tren-may-nhin-xuong-may/73456/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.