Chương 25: Chấp nhận
Ngân Kha muốn thời gian cứ dừng ở phút giây này mãi mà thôi, hoặc giả anh sẽ cố gắng để giây phút thế này cứ lặp đi lặp lại không ngừng trong cuộc đời nhân sinh của anh và cô – Giây phút trong đôi mắt thuần khiết kia chỉ có mỗi một bóng hình anh.
Đến lúc An Du hồi thần lại thì Ngân Kha đã đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc cô, dịu dàng vén tóc ra sau để lộ hai vành tai nhỏ nhỏ xinh xinh đang ửng hồng khác lạ. An Du thấy anh cứ mỉm cười ấm áp nhìn mình cũng bị lây nhiễm theo, đôi môi nhợt nhạt cũng vẽ ra một nụ cười như ánh nắng mai đầu đông, tan chảy cả một vùng băng tuyết.
Cả anh và cô đều cảm nhận được sự trúc trắc của đối phương nhưng họ thật sự muốn thử cho bản thân và cho đối phương một lần cơ hội. Có lẽ dù họ sống ở hai hoàn cảnh khác nhau, cách thức lớn lên cũng khác nhau, nhưng họ luôn cô độc trong chính cuộc sống của mình, giữa muôn màu sắc rực rỡ của thế giới phồn hoa đô hội này.
Họ không cần phải nói ra nhưng chỉ qua ánh mắt đã như thấu hiểu trọn vẹn. Một người bình thường phải bỏ ra bao lâu mới có thể hiểu được một người khác? Càng không nói đến việc chỉ dùng một ánh mắt mà thôi!
Là thiên tài thì sao? Ngân Kha chưa từng sung sướиɠ hay hãnh diện với biệt hiệu đó. Thậm chí đôi lúc anh cảm thấy hai chữ "thiên tài" đó là thứ luôn chế nhạo bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439079/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.