Chương 24: Dịu dàng bất chợt
An Du được đưa đến một phòng bệnh đôi khá rộng rãi, trong phòng chưa có bệnh nhân nên càng khiến cô có cảm giác thoải mái hơn. An Du vẫn không thích nơi đông đúc nhiều người, nhất là những ánh mắt nhìn chằm chằm kia luôn khiến cô ngột ngạt khó thở.
Cô y tá sửa soạn mọi thứ cần thiết xong liền đi ra ngoài, bỏ lại hai người trẻ tuổi với bộ mặt ngượng ngùng im lìm "tự sinh tự diệt".
An Du nằm trên giường hết nhìn lên trần nhà lại nhìn ra cửa, một hồi lại liếc nhìn Ngân Kha đang ngồi lướt điện thoại trên giường bên cạnh, cứ muốn mở miệng nói gì đó rồi lại thôi. Tình cảnh thế này thật không giống tính cách nói một là một, hai là hai của An Du chút nào. Cô trước nay muốn nói thì sẽ thẳng thắn không câu nệ, mà im lặng thì có dùng cách gì cũng không cạy được miệng cô, vậy mà hiện giờ đối với Ngân Kha, An Du lại cảm thấy mình giống một đứa bé đang mắc cỡ, muốn xin xỏ cái này cái nọ lại không biết mở miệng nói làm sao.
An Du cảm thấy bản thân mình hôm nay quá là mất mặt!
Nhưng người tự cảm thấy mất mặt cũng không phải chỉ có mình cô. Người đàn ông lớn xác đang ngồi giường bên cạnh sống tới chừng này tuổi cũng chưa từng cảm thấy lúng túng như bây giờ. Hai mươi sáu năm, lần đầu tiên bế một người con gái lại còn vô ý chạm vào nơi không thể chạm của người ta, nói thế nào Ngân Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439078/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.