Cô sinh ra trong sự vô tình, lớn lên trong sự khinh rẻ, trưởng thành trong cái nhìn vừa coi thường, vừa thương hại.
Cô dùng nụ cười để che giấu đi những giọt nước mắt, dùng sự thờ ơ để lấp liếʍ nỗi đau đớn của mình.
Không phải cô sinh ra đã trở nên lạnh nhạt với thế giới này, mà chính những con người trên thế giới này ép buộc trái tim ấm nóng của cô phải chết dần đi.
Hạnh phúc là gì? Trên thế gian này liệu cô có tìm được hạnh phúc hay không?
Cô chưa từng tham lam mong cầu hạnh phúc cho mình, cô chỉ hy vọng những người cô yêu thương luôn có thể mỉm cười vui vẻ.
Cô dùng cách tàn nhẫn nhất để trói buộc bản thân tránh xa du͙© vọиɠ yêu đương. Bởi vì, cô sợ tình yêu sẽ khiến mình bị thương, còn cô sẽ lại trở thành vết thương của người khác.
Nhưng, có người từng nói: Đời người không phải là một quyển sách, đọc phần đầu đã đoán biết được phần cuối. Đời người biến hóa phức tạp hơn nhiều!
Thế nên, khi anh xuất hiện đã đánh dấu sự biến hóa đầu tiên của cuộc đời cô, cũng là tình yêu đầu đời của cô ở tuổi 16.
Anh cứ lặng lẽ từng chút một mà bước vào cuộc sống của cô, bắt cô không thể quên từng nụ cười của anh, từng cử chỉ chăm sóc dịu dàng, anh nói với cô: "Đừng cười, nếu em đã muốn khóc thì đừng cười, anh ở đây!".
Cô sợ mình thay đổi, cô né tránh, anh lại dịu dàng nắm lấy tay cô, anh thì thầm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439055/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.