Trong ngự thư phòng.
“Phụ hoàng, lúc trước ngài đáp ứng ban thưởng Nguyệt Nhi, ngài có nhớ không a?”
“Ân, ngươi muốn ta ban thưởng cái gì?” Bắc Ly Mạc đang phê tấu chương nói.
“Phụ hoàng, Nguyệt Nhi đi thăm mẫu phi.” Đã rất lâu không có đi xem mẫu phi, không biết nàng sống như thế nào rồi.
“Được.” Bắc Ly Mạc nhàn nhạt nói, ngay cả đầu đều không ngẩng, còn tiếp tục phê tấu chương của hắn.
Ah yes, thật tốt quá, rốt cục có thể đi thăm mẫu phi rồi, đã hơn bốn năm không có thăm nàng a, không biết nàng sống có tốt không?
Trong nội cung Ninh Thẩm Cung ————————————————————–
Một vị mặc áo màu trắng có thêu hoa sen hồng nhạt trước ngực, trên eo là thắt lưng đính các loại hoa, tay nhẹ nhàng kéo vạt váy xanh biếc tựa làn khói, tóc mai phất phơ trước trán, giữa búi tóc cài một cây trâm đơn giản, tiểu mỹ nhân ngồi trên ghế đá, hình như đang suy nghĩ điều gì.
“Mẫu phi!” Bắc Ly Nguyệt lớn tiếng kêu gọi. Mẫu phi đứng dậy, xoay người lại thấy được ta, cảm thấy hết sức kinh ngạc.
“Nguyệt Nhi, ngươi là đến thăm mẫu phi sao?” Mẫu phi có chút không dám tin mà nói.
“Đúng vậy, mẫu phi, Nguyệt Nhi tới thăm người rồi, Nguyệt Nhi rất nhớ người a.” Nói xong, Bắc Ly Nguyệt liền bổ nhào vào trong ngực mẫu phi.
“Mẫu phi cũng rất nhớ ngươi, Nguyệt Nhi trưởng thành rồi, nhưng vẫn thích làm nũng như hồi còn bé a.” Mẫu phi sủng nịch mà vuốt ve tóc Bắc Ly Nguyệt.
“Nào có, mẫu phi, Nguyệt Nhi đã trưởng thành, sẽ không làm nũng nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-mac-nguyet/255044/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.