Buổi sớm tinh mơ, trời trong xanh không mây. Ánh nắng vàng rực như bị đánh bom, ở trong không khí tản ra mùi hương mê người. Âm thanh nhóm tôi tớ vẩy nước quét nhà đại biểu cho một ngày huyên náo yên bình chính thức bắt đầu, căn bếp kia cũng lượn lờ khói trắng.
A Phúc tưới nước cho hoa mộc ở hai bên đường xong, vươn vai nghỉ xả hơi, nhìn chung quanh.
“A, mùa đông đến thiệt rồi.” Ánh mắt hắn dừng lại ở nơi nào đó, cảm khái nói.
“Nói cái gì thế.” Nha hoàn Tinh nhi bưng một chậu nước đi ngang qua người hắn, dõi theo ánh mắt hắn, “A, đúng rồi đó, mùa đông đã tới rồi.”
Tôi tớ chung quanh cùng bật cười.
Nơi hấp dẫn lực chú ý của a Phúc và Tinh nhi là một thiếu niên hình cầu.
Thiếu niên chỉ im lặng đứng một lát, rồi lăn xuống cầu thang như quả bóng tuyết, quay tròn một đường lăn vào bếp.
“Vương đại nương, sáng nay ăn gì dạ” Thiếu niên ủ rủ hỏi.
Văn đại nương nghe tiếng nhìn lại, bị dọa cho nhảy dựng: “Tiểu Bảo, ta biết mùa đông đến rồi, nhưng đâu cần phải mặc như thế chứ hả Ngay cả tuyết đầu mùa còn chưa rơi nữa là.” Nói xong đưa sang một cái bánh bao nóng hôi hỏi.
Tiểu Bảo nâng cái bánh hình dáng không khác mình là bao, hung hăng cắn một miếng: “Đều do Văn Liệt không tốt, con muốn tuyệt giao với hắn!”
Vương đại nương dùng muôi gõ đầu cậu, quở trách: “Nhị thiếu gia quả đúng không tốt, không tốt ở chổ hắn quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-tinh-duyen-phong-duy/2023879/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.