Không chết không thôi!
Giọng nói kinh thiên động địa, thô tục như vậy, không kiêng nể gì. Phỏng chừng cả Cúc Hoa thành, mỗi người đều nghe thấy.
Âm thanh này có thể nói là cực kỳ phẫn nộ. Thậm chí mang một cảm giác căm giận đối phương tới tận xương tủy, lại còn gằn từng chữ một. Triển Mộ Bạch trong lúc nhất thời không nghe ra được là giọng nói của ai. Nhưng thực lực của người này khẳng định tuyệt không thua kém chi mình.
Con mẹ nó, ta trêu chọc vào ai chứ? Sao đang yên đang lành, lại dùng hết công lực mắng ta trong đêm khuya yên tĩnh như vậy chứ? Sợ người khác không nghe được sao?
Đây cũng là chuyện mà từ lúc mình thành danh tới giờ chưa gặp phải, Triển Mộ Bạch không khỏi giận dữ. Hắn định đi ra ngoài xem coi kẻ có thực lực không thua mình đó là ai mà lại không để ý thể diện lại mắng mình như vậy. Thì đột nhiên oanh một tiếng, tường bao quanh tiểu viện của mình bị một cái gì đó tông vào, sinh ra chấn động cực lớn. Lúc hắn phi thân ra lại nghe thấy Hưu một tiếng, một đạo âm thanh bén nhọn xé gió truyền đến. Triển Mộ Bạch tập trung nhìn thì thấy bộ hắc ý đang bay tới. Chẳng lẽ có người dùng y phục làm ám khí!
Ám toán ai? Chẳng lẽ chỉ bằng một bộ y phục là có thể muốn đối phó với ta sao? Điều này thật sự là rất khinh người a.
Thế sự không có cái gì là tuyệt đối, không ai nói một bộ y phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211280/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.