Tuy rằng không tin Triển Mộ Bạch với thân phận Thánh Hoàng sẽ làm ra sự tình bỉ ổi đến bực này nhưng cũng không thể không đề phòng. Giờ phút này, mắt thấy sự việc phát sinh, bảy người đồng thời trong lòng dâng lên sự phẫn nộ to lớn.
Triển Mộ Bạch, ngươi thật đúng là không biết lượng sức mình.
Bảy người không hẹn mà cùng đứng dậy, cấp tốc nhìn ra cửa phòng mình của mình thì chỉ thấy được một cái bóng người màu đen nhẹ nhàng, nhanh tới cực điểm. Trong tay như đang cầm cái vật gì, đang xông ra từ cửa sau phòng Quân Mạc Tà, người nhào lộn vài lần đã đi xa bảy tám trượng vượt ra khỏi bờ tường.
Vẫn vô thanh vô tức nhưng toàn bộ động tác của hắn đã lọt vào trong mắt của bảy người.
Người này dáng cao to, động tác giơ tay nhấc chân đều tạo ra tư thế tiêu sái phiêu dật. Đúng là thủ đoạn của Triển Mộ Bạch.
Bịch một tiếng, một vị Thánh Hoàng từ trong phòng Quân Mạc Tà vọt ra, người chưa xuất hiện đã kêu lên:
- Tào lão Đại, không tốt, người đã không còn.
- Triển huynh, thật sự đi vội vã như vậy?
Tào Quốc Phong trong lòng đã tức nổ phổi, thủ đoạn của Triển Mộ Bạch ngươi cũng quá đê tiện. Đã nói mọi người cạnh tranh công bình, sao ngươi lại có thể đêm khuya tiến đến cướp người. Mặc dù là cười nói nhưng khẩu khí mang theo hàn khí tỏa ra xung quanh. Hiển nhiên trong lòng phẫn nộ tới cực điểm.
Đạo nhân ảnh kia tựa hồ ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211279/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.