Căn nhà gỗ nhỏ của Olly chỉ dành cho một người ngủ, hắn chủ động nhường phòng cho Lâm Ân, còn mình ngồi bên đống lửa bên ngoài để gác đêm.
Ánh sáng lúc mạnh lúc yếu trong phòng truyền ra không chỉ diễn tả nỗi nhớ nhà của người trong phòng, còn chứng minh Lâm Ân hiện giờ còn chưa ngủ, đang nằm trằn trọc trên chiếc giường gỗ đơn sơ.
Thế giới khác biệt, địa điểm lạ lẫm, người xa lạ, Lâm Ân co quắp trên giường, trong đầu liên tục nhớ lại lời Olly từng nói.
Lưu đày, phạm tội, còn có Giáo đình hoàng thất, mấy chứ này xếp chung một chỗ đều thể hiện rằng người anh em này có khả năng phạm tội không nhẹ, có lẽ không phải giết người cũng phải là phóng hỏa, thế nhưng cho tới giờ, thái độ của hắn với mình vẫn luôn rất hữu hảo, hơn nữa bộ dạng của hắn...
Khuôn mặt râu ria xồm xoằm không nhìn ra cái gì của Olly đột nhiên xuất hiện trước mắt, Lâm Ân trầm mặc hai giây, cảm thấy mình quả thực không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
Nhưng dù gì đi nữa, có thể một thân một mình sinh tồn mười năm trên đảo hoang kỳ quái có dã thú vờn quanh thế này, anh giai kia chắc chắn không phải loại thiện nam tín nữ gì.
Nếu như hắn không có ác ý với mình thì đây chính là một cái đùi to khỏe, phải ôm chặt mới được, ít nhất cũng để mình được sống vài ngày tốt lành trước khi chết trên hòn đảo hoang này.
Lâm Ân lập tức đổi phương hướng, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-hoang-dao-cau-sinh-ky/2859895/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.