"Thần linh toàn trí toàn năng, bọn họ sẽ không trách lầm bất cứ một người tốt nào, cũng sẽ không bỏ qua bất kì kẻ có tội nào."
Sau khi lên hòn đảo này, vốn dĩ Olly đã nảy sinh hoài nghi đối với câu nói này. Nhưng trái tim đang dao động của hắn lại đột nhiên kiên định hẳn lên khi chứng kiến hành động của Lâm Ân hôm nay. Lúc hắn nhìn thấy người này cầm con dao bằng đá trên tay khua tay múa chân trên người vua lợn rừng, đột nhiên hắn quỳ gối.
Hắn nhắm mắt lại chắp tay trước ngực, cầu nguyện các thần linh trên trời cao, hi vọng bọn họ có thể khoan dung cho sự bất kính của mình trong khoảng thời gian trước, hi vọng bọn họ phù hộ mình.
Một vạn điểm cũng không đủ để đánh giá sự thành kính của hắn, chỉ thiếu nước dùng cả một đời người tôn thờ bọn họ.
Đến khi Lâm Ân kiểm tra xong con lợn, quay đầu lại thì đã thấy Olly trong bộ dạng khấn Phật, tò mò mới buột miệng hỏi:
"Anh đang làm gì thế? Siêu độ cho con lợn này à?"
Không, là ta đang siêu độ cho chính ta.
Olly mở to mắt, ánh mắt nhìn Lâm Ân hết sức phức tạp, hắn đang định hỏi không cắt tiết có được không. Tốt xấu gì thì vua lợn rừng cũng là hào kiệt một đời, chẳng bằng để nó đến thế nào thì đi thế ấy, giữ lại cho người ta một chút uy nghiêm.
Nhưng vào thời điểm này, Lâm Ân lại cười tươi hết sức, vui vẻ nói:
"Cũng may nó ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-hoang-dao-cau-sinh-ky/2859884/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.