Là người đã đi theo điện hạ từ khi ngài còn là một đứa trẻ, Lan Đặc có thể vỗ ngực tự tin nói mình ít ra cũng trong top 5 những người hiểu trong đầu điện hạ đang chứa cái quái gì.
Chỉ có điều niềm tin đó gần đây đang bị lung lay.
Từ lúc vị công tử kia xuất hiện, Lan Đặc càng lúc càng chẳng hiểu nổi điện hạ nữa.
Và đến giờ thì hắn phải nói rằng, điện hạ hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của hắn.
Như hiện tại đây, điện hạ ngồi trầm tư, nhìn chằm chằm một trang sách hơn hai canh giờ, Lan Đặc đứng hầu đợi lệnh thật sự không hiểu trong đầu ngài đang nghĩ cái gì. Theo kinh nghiệm cũ, điện hạ nhà hắn dường như chưa bao giờ ngồi nghĩ lâu về chuyện gì: cách giải quyết của ngài với một vấn đề luôn rất trực tiếp: có tên làm ngài ngứa mắt, giết. Thứ gì ngài không thích, phá hủy. Kẻ nào ép buộc ngài, tấn công ngài… cứ đập chết hết bọn chúng.
Điện hạ nhà hắn có thể nói là vô dục vô cầu, chỉ cần kẻ khác không đụng đến ngài, ngài cũng chẳng thèm để ý đến chúng. Không ham muốn quyền lực, càng chẳng có sở thích gì. Cách giết thời gian duy nhất là đọc sách… nhiều lúc Lan Đặc thấy ngài có lẽ đạt đến cảnh giới thần tiên được rồi. Người gì mà chỉ có ăn, đọc sách rồi ngủ, mặt lúc nào cũng lạnh lùng.
Sau hai canh giờ nghĩ gì chẳng ai hiểu, điện hạ đột nhiên lên tiếng,
“Con người thật kì lạ.”
Đang nói với hắn à?
“Lan Đặc, tại sao con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-doat-tinh/201701/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.