Chương trước
Chương sau
Tống Mặc nghĩ tới nghĩ lui, cũng vẫn không ra, một thân vương ma tộc an nghỉ, và con hắn lấy sét đánh mình, có quan hệ trực tiếp nào. Khả năng duy nhất, chính là cha của mình là nguyên nhân chủ yếu dẫn tới cha hắn an nghỉ, hay nên nói, cha mình trực tiếp giải quyết cha hắn?
“Sao có thể?” Rhys chống hai tay hai bên người Tống Mặc, gần như ôm cả người Tống Mặc vào lòng, “Cha ta đã an nghỉ hơn một ngàn năm rồi, lúc đó, cha của cha ngươi còn chưa có ra đời.”
Rhys nâng cằm Tống Mặc lên, nghiêng đầu, né khỏi họng súng của y, nhẹ hôn lên má Tống Mặc. “Một ngàn bảy trăm năm trước, sáu đại chủ giáo của Quang Minh giáo hội, liên hợp với gia tộc đối địch trong ma tộc, nhân lúc cha ta bất ngờ bị thương, liền vô sỉ tập kích ông, đoạt mất phần lớn ma lực của ông, phong kín trong thánh vật giáo hội, còn muốn nhân cơ hội giết chết ông.”
Tống Mặc chớp chớp mắt, kịch tình này… cả một truyền kỳ vương tử báo tiền thù… thánh vật, sờ sờ kiếm kỵ sĩ trên eo, chính là chỉ mấy cái này?
“Nhưng, cha ta dễ giết như vậy sao?” Rhys ngẩng đầu, “Thân vương ma tộc, không phải những kẻ tiểu nhân gian tà có thể dễ dàng tiêu diệt!”
Tống Mặc tiếp tục chớp mắt, dù có đỉnh, cuối cùng, không phải cũng ‘an nghỉ’ rồi sao?
“An nghỉ, không có nghĩa là tử vong.”
Rhys nhìn Tống Mặc, “Sức mạnh của thân vương ma tộc, không phải người bình thường có thể tưởng tượng. Cho dù bị đoạt đi phần lớn ma lực, cha ta, cũng chỉ chìm vào giấc ngủ, chứ không chết. Nếu ông muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh.”
Tống Mặc sờ cằm, không đúng, nếu biết cha hắn không chết, tại sao không kéo người về, còn ở lại Grilan làm gì?
“Không kéo về được.” Rhys bất đắc dĩ thở dài, “Cha ta an nghỉ tại Grilan không phải là bí mật, nhưng bất luận là giáo hội, hay là gia tộc đối dịch, cả ta, cũng không biết rốt cuộc ông chôn bản thân ở đâu.”
Tống Mặc: “…”
“Quang Minh giáo hội năm đó, gần như đều đã lật tung đất đai Grilan một lượt, dẫn tới nơi này liên tục hơn năm mươi năm cỏ mọc không nổi, vẫn không tìm được chút xíu dấu vết nào.”
Cũng có nghĩa là, cha hắn bị vây đánh tới chỉ còn một tầng da, thấy tình thế không hay, trực tiếp đào hố chôn mình luôn, lắp đất lên rồi lo ngủ, đáng tiếc hố đào quá sâu, đất đè chặt quá, không chỉ khiến kẻ địch không tìm được, mà ngay cả con ổng cũng tìm không ra.
Thì ra đây không phải là vương tử phục thù ký, mà là chuyến tìm kiếm thân vương ma tộc sao?
Nghĩ kỹ lại, Rhys chắc không lừa y, địa tinh và chu nho xây dựng thành ngầm, gần như đã đào rỗng dưới đất Grilan rồi, hang heo rừng cũng đào trúng mười mấy cái, hang rắn Mongu cũng đào ra mấy cái, nhưng không nghe nói đào ra sinh vật hình người.
“Vẫn không đúng.” Tống Mặc nhíu chặt mày, “Nếu như ngươi nói, cha ngươi đã lợi hại như vậy, tại sao không chống đỡ tới khi về nhà rồi ngủ? Vẫn tốt hơn ở một nơi xa lạ chứ? Cũng bớt cho người nhà tìm không được ông ta.”
“Ôi…” Rhys ngừng một chút, mặt hiện lên vẻ lúng túng, “Thực tế, năm đó cha ta vì cãi nhau với mẹ ta, bị mẹ ta đánh một trận, bị thương rời khỏi nhà, mới bị giáo hội và gia tộc đối địch thừa cơ.”
“…” Thì ra không chỉ là âm mưu gian kế, còn có liên can tới bạo lực gia đình. Có thể đánh cho thân vương ma tộc bỏ nhà đi, quả nhiên vương phi mới là đại trượng phu sao?
“Cho dù là thế, thì liên quan gì tới ngươi dùng sét đánh ta?”
Rhys gác cằm lên vai Tống Mặc, “Vì chỉ có thông qua huyết thống trực hệ của Grilan, mới có thể tìm được cha ta.”
“Có ý gì?”
Rhys cọ cọ hõm cổ Tống Mặc, “Grilan là mảnh đất không có tín ngưỡng.”
“Mảnh đất không có tín ngưỡng?” Tống Mặc kéo Rhys khỏi vai mình, “Nói vậy là sao?”
“Người ở đây không tín ngưỡng Quang Minh thần, cũng không tín ngưỡng bất cứ thần linh nào của đại lục Quang Minh.” Rhys nhìn Tống Mặc, chậm rãi nói: “Chuyện đó trải qua hơn một ngàn bảy trăm năm, mảnh đất vốn phì nhiêu bị Quang Minh giáo hội hủy hoại hoàn toàn, người Grilan năm đó, từ lãnh chủ tới lãnh dân, không còn tin tưởng giáo hội nữa, thậm chí căm hận giáo hội đã hủy diệt nhà cửa của mình, khiến mình chìm vào khốn cảnh.”
Điểm này Tống Mặc hoàn toàn có thể lý giải, trải qua tàn phá như thế, ai còn tươi cười chào đón kẻ tàn phá chứ? Không ném bình xăng đã không tồi rồi!
Nói tới cùng, thân vương Myers đời trước và Quang Minh giáo hội, còn có ma tộc chen vào trong chuyện này, đều là đầu sỏ tội phạm! Grilan chính là pháo hôi vô tội gặp tai ương!
Khó trách vòi của Quang Minh giáo hội vẫn không vươn vào Grilan, trừ nơi này nghèo tới mức khiến họ không muốn tới giúp nghèo, còn vì người ở đây căn bản không tín ngưỡng thần linh của họ sao? Tuy người Grilan sẽ không như tổ tiên mình thấy những tên thần côn đó liền xanh mắt, nhưng cũng sẽ không cho họ sắc mặt tốt đẹp gì.
Đương nhiên, giáo hội cũng có thể sử dụng thủ đoạn cứng rắn chiếm lĩnh mảnh đất này, nhưng một khi họ làm thế, tuyệt đối sẽ khiến mọi người phẫn nộ. Vốn dĩ quốc vương các nước và các lộ chư hầu đã thấy ngứa mắt những thế lực võ trang phản chính phủ này lắm rồi, nếu mà còn đưa sơ hở ra mặt, không nhân cơ hội cạo sạch bọn họ mới là kẻ ngốc!
Hơn một ngàn bảy trăm năm trôi qua, sau khi chủ giáo tham gia vào trong chuyện này toàn bộ đã đi gặp thần Quang Minh, thánh vật phong giữ ma lực của thân vương ma tộc, cũng được cất trong giáo đình đóng bụi, các thần côn của giáo hội thì tiếp tục biến chất sa sút, tranh quyền đoạt lợi, rất ít ai nhắc tới thân vương ma tộc an nghỉ tại Grilan.
“Trước khi cha ta ngủ say, đã ký một phần kế ước với lãnh chủ Grilan đời đó, cũng chính là tổ tiên của ngươi.”
“Khế ước?”
“Đúng, giáo hội không biết sự tồn tại của khế ước này, nhưng lúc đó ma tộc truy sát cha ta, lại có thể cảm giác được ma lực dao động khi khế ước thân vương đạt thành, kỳ quái là, bọn họ không nói chuyện này cho giáo hội.” Rhys cười, “Cho dù hợp tác, giáo hội và ma tộc, cũng vĩnh viễn không thể nào chân chính thẳng thắn với nhau.”
“Khế ước ngươi nói…”
“Khế ước này, là trực tiếp dùng huyết mạch để ký kết. Cha ta dùng một giọt máu của ông, dung nhập vào trong người Grilan, chỉ có lấy giọt máu thuộc về thân vương ma tộc đó ra khỏi huyết thống trực hệ của Grilan, mới có thể tìm được nơi ông ngủ say. Mà Grilan ký khế ước này, lại không biết hết, ông ta chỉ cho rằng, cha ta, là dùng năm mươi kim tệ, mua một phần mộ ở tại lãnh địa của ông ta.”
Năm mươi kim tệ, đã bán cả bản thân và con cháu đời sau đi?
Tống Mặc co giật khóe môi, ngu ngốc cỡ nào đây?!
“Cho nên, ngươi dùng sét đánh chết ta, chính là vì muốn lấy máu của ta sau đó thay thế thân phận của ta, ở tại lãnh địa của ta, tìm cha ngươi, thuận tiện tìm thần côn giáo hội đó báo thù?”
“…”
“ĐM!” Tống Mặc nhịn không được lửa giận hiện tại, cuối cùng bạo phát, “Hơn một ngàn bảy trăm năm rồi! Nhiều huyết mạch trực hệ Grilan như thế, sao ngươi không đi đánh họ, lại chăm chăm đánh ta?!”
Rhys: “… Đây là trọng điểm sao?”
“Trọng điểm!”
“Năm nay ta một ngàn bảy trăm chín mươi sáu tuổi.”
“Cho nên?”
“Ma tộc một ngàn tám trăm tuổi mới thành niên. Ma tộc vị thành niên, không thể rời khỏi ma giới. Nhưng, nếu ta muốn kế thừa gia tộc Myers, nhất định phải tìm được cha ta, lấy nhẫn cầm quyền có khắc huy hiệu gia tộc trong tay ông. Cho nên, không thể không rời khỏi ma giới trước bốn năm.”
“Cho nên, ta đúng lúc gặp xui, trùng hợp bị đánh?”
“…”
Tống Mặc ánh mắt đờ đẫn nhìn Rhys, vị thành niên? Vị thành niên hơn một ngàn bảy trăm tuổi?!
Mọe nó y bị một tên vị thành niên hơn một ngàn bảy trăm tuổi áp sao?!
“Ngươi phát hiện sét không đánh chết ta, liền nói thích ta, cũng là vì ở lại Grilan, tìm giọt máu của cha ngươi đúng không?”
“Không!” Rhys vội lắc đầu, “Ta thích ngươi, là nghiêm túc!”
“Ngươi cảm thấy, ta còn có thể tin ngươi sao?” Tống Mặc kéo cổ áo Rhys, “Ngươi lấy sét đánh ta, ta có thể tha thứ.” Vì người bị sét đánh chết căn bản không phải là y, “Nhưng ngươi ba lần bốn lượt lừa ta, chuyện này không cho thương lượng!”
“Thân ái…”
“Câm miệng!” Tống Mặc bình sinh hận nhất là kẻ lừa dối! Hơn nữa còn là kẻ lừa dối mang cái mặt mỹ nhân giả vờ mình rất vô tội! “Ngươi muốn máu của ta, ta có thể cho ngươi, nhưng.” Ánh mắt Tống Mặc trở nên lạnh lẽo, “Ngươi nhất định phải lấy thứ bằng giá tới đổi!”
Nói rồi, Tống Mặc rút kiếm kỵ sĩ ở eo ra, để trên cổ tay, “Rhys Myers, ngươi có muốn làm giao dịch này với ta không?”
“Tống Mặc Grilan!” Rhys đột nhiên nhẹ gầm một tiếng, trên cánh tay bị kiếm để lên của Tống Mặc, lập tức trào lên vô số phù văn màu đen, bao chặt cánh tay y, giây tiếp theo, kiếm trong tay bị rớt xuống đất, cả người bị Rhys ôm vào lòng.
“Giao dịch biến mẹ đi!” Rhys vùi đầu vào vai Tống Mặc, cấp thiết hôn mặt và tai y, “Ta thích ngươi! Ta thật sự thích ngươi!”
Âm thanh có hơi vô thố, ma tộc lần đầu tiên trở nên hoảng loạn, Tống Mặc rũ mắt, chậm rãi nhếch môi.
Đã lừa y, còn muốn sống tốt sao?!
Thích Rhys là ngoài ý muốn, nhưng ngoài ý muốn đã phát sinh rồi, Tống Mặc không thể xem như không tồn tại.
Nhưng y nhất định phải a tộc này chịu giáo huấn, để hắn biết, dám lừa y, cái giá là rất lớn. Món nợ trước kia, phải tính rõ từng chút một, không vắt khô giá trị còn lại của tên này, y không phải Tống Mặc!
Ngay lúc này, ngoài cửa sổ đột nhiên xuất hiện một trận kinh hô.
Tống Mặc đá Rhys một cú văng ra, kỳ quái quay nhìn một cái, chỉ một cái, cằm đã rớt xuống đất.
Tống Mặc xoa mắt, xác định mình không phải ảo giác, Jason và mấy hán tử Grilan toàn thân giáp trụ, đang bay trên trời?!
Khi nhìn kỹ lại, trong tay những hán tử này, đều đang cầm một củ khoai môn, hai cái lá lớn trên dây khoai môn, chuyển động ong ong như cánh quạt máy bay, hán tử bị treo bên dưới, theo tiếng ong ong chợt lên chợt xuống, chợt trái chợt phải, được lĩnh hội kích thích và khoái cảm như tàu lượn.
Tiếp theo, khoai môn mọc bên dưới, bắt đầu nổ tung hết củ này tới củ khác.
Tống Mặc ngồi không yên, lập tức mở cửa sổ chạm đất, vừa gào lên, muốn các lãnh dân lấy túi và dây thừng, cột móc kéo khoai môn lại cứu người, không ngờ một củ khoai môn đột nhiên bay thẳng về phía y, không đợi Tống Mặc phản ứng lại, trực tiếp nổ tung…
Harold ở trong thành Cary xa xôi, sau khi nhận được hồi âm và bản vẽ máy bắn đá của Tống Mặc, lập tức liên hệ với Nadun Josh, đoàn kỵ sĩ giáo hội đột nhiên xuất hiện trong thành Cary khiến hành động của Harold trở nên bó tay bó chân, hắn không xác định những kỵ sĩ này có nhận ra mình không, nhưng tiền tu sĩ Gela đồng hành cùng hắn lại nhận ra hai kỵ sĩ đỏ trong đó, trước khi được phân tới dưới tay Harold, Gela từng cộng sự ở một phân giáo đình với họ.
“Gela, mấy hôm nay ngươi cũng phải cẩm thận, cố gắng đừng lộ diện. Chuyện giao dịch bản vẽ, giao cho ta và Touro.” Harold ngừng một chút, nói tiếp: “Touro, sau khi gặp Nadun, ngươi đừng nói chuyện, chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu là được, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi.”
Trải qua ‘mưa mưa gió gió’ và ‘tháng ngày gian khổ’ tại Grilan, Touro không còn là tên ngốc to xác đánh cướp và vơ vét ở ngoài vương thành Sabisand trước kia nữa.
“Còn một chuyện nữa.” Harold trải thư Tống Mặc gởi tới trước mặt mọi người, “Lãnh chủ đại nhân còn dặn dò chúng ta, phải lan tin này ra ngoài.”
Ánh mắt mọi người đồng thời tập trung lên lá thư trước mặt, các tu sĩ đều biết chữ, Johnson và Touro cũng từng tham gia lớp xóa mù do Tống Mặc tổ chức, miễn cưỡng có thể đọc viết, xem xong nội dung trên thư, không khỏi sững sờ.
“Thánh vật giáo hội bị mất trộm, tại Grilan?”
“Nhớ chưa?” Harold xếp thư lại, bỏ lên ngọn nến, đốt sạch tận cùng, “Tìm mấy người nhanh nhẹn trong đội thương buôn, không cần dùng địa tinh, họ còn chuyện khác phải làm, tốt nhất là để lộ tin này đội thương buôn khác, để họ truyền tin vào tai Nadun và kỵ sĩ đoàn.”
“Hiểu rồi.”
Tình cảnh giống vậy, cũng phát sinh trong cửa tiệm do địa tinh và chu nho chưởng quản tại các nơi trên đại lục.
Các địa tinh và chu nho nhận được mệnh lệnh của Tống Mặc lập tức hành động, không quá một tuần, lời đồn về thánh vật đã được truyền ra rộng rãi.
Hắc Viêm trước khi xuất phát tới biên giới một ngày liền nhận được thư của Tống Mặc, xem xong nội dung trên thư, Hắc Viêm nhướng một bên mày. Tể tướng Murphy nhìn vẻ mặt Hắc Viêm, không biết tại sao, có một dự cảm rất không hay.
Cùng lúc này, lão Josh gia chủ hiện tại của gia tộc Josh, lão quốc vương Julien của Angris, trên bàn đều có bày thư của Nelson và Tống Mặc.
Lão Josh lặng lẽ suy nghĩ cả một buổi chiều trong phòng, vẫn không thể hạ quyết tâm, lão Julien thì sau khi xem xong thư do Tống Mặc lấy thân phận lãnh chủ trình tới, lập tức viết thư trả lời.
Phản ứng mỗi người khác nhau, nhưng đều rõ một chuyện, gió khuấy động đại lục Quang Minh, đã nổi lên rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.