Người trong căn cứ quá nhiều, nhưng chỉ dựa vào Ngô Vận và Dung Chu thì không thể nào quản lý hết được.
“Chu Thanh, bây giờ anh đã không còn là học giả chỉ biết có mỗi nghiên cứu, anh đã biết cách nên bảo vệ mọi người như thế nào, đúng không?”
Mặc Dạ xoay người lại nhìn Chu Thanh.
“Tôi biết. Hai người yên tâm đi tìm Chu Ngự đi. Tôi bảo đảm, khi hai người trở lại, phi thuyền xuyên qua từ trường nhất định vẫn còn nằm trong tay chúng ta.” Chu Thanh nắm lấy bả vai của Lí Khiêm, hai người họ cũng kiên định nhìn Mặc Dạ.
Nếu đã là hứa hẹn thì Chu Thanh biết mình nhất định phải làm được. Hơn nữa cậu cũng có năng lực hoàn thành.
“Tôi đã điều chỉnh xong các tham số. Tống tiên sinh và tiến sĩ La Ân ở đầu bên kia của từ trường đã vào vị trí. Chúng ta có thể đưa nhóm người đầu tiên xuất phát.” Lí Khiêm nói.
Chỉ là không ai biết được liệu bên kia rốt cuộc có phải Tống Trí và La Ân hay không, và tình huống như thế nào.
Nếu như trở về mà bị rơi vào tay tập đoàn Cự Lực thì thà ở lại đây còn hơn.
Trong lúc mọi người còn đang do dự, giáo sư Trần vỗ ngực nói “Tôi sẽ đi trước! Khúc Vân đi cùng với tôi! Lí Khiêm, cậu cho mỗi người chúng tôi một đoạn mật mã, nếu chúng tôi trở về thành công thì sẽ phản hồi lại. Nếu như tình huống bên kia thích hợp cho mọi người trở về thì tôi và Khúc Vân sẽ gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976369/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.