“Bất kỳ lợi ích nào cũng đều có nguy hiểm đi kèm. Nguy hiểm càng cao lợi ích càng lớn, tôi cho là Tống tiên sinh hẳn đã hiểu đạo lý này rồi chứ!” Một vị thành viên của ban giám đốc ngồi bên cạnh Goode Windsor lên tiếng.
“Nếu vậy thì có lẽ tôi nên nói rằng nguy hiểm vốn đã mai phục sẵn bên cạnh chúng ta nhỉ?”
Lúc này sau lưng Tống Trí xuất hiện hình ảnh những người đã chết vì chơi ma túy của Liên Văn Thắng.
Mặc dù không phải là hình ảnh kinh dị máu me tung tóe gì nhưng vẫn hấp dẫn sự chú ý của thành viên ban hội đồng quản trị.
“Đây chính là nghiên cứu của một vị thành viên trong ban giám đốc của chúng ta đang tiến hành. Mục đích sản xuất ra loại chất độc hại này cũng không phải buôn bán với quy mô toàn cầu, mà là muốn khống chế tất cả mọi người ngay tại chỗ này.” Tống Trí nói “Xin các vị hãy thử nghĩ xem, nếu như các vị ngồi đây và bị nghiện loại ma túy này, thì sẽ là tình cảnh gì đây? Ngài Windsor, anh còn có thể trò chuyện vui vẻ như bây giờ sao?”
“Nếu như loại ma túy đó thật sự tồn tại thì cũng không có chứng cứ chứng minh rằng nó nhắm vào chúng tôi đi?”
Những nhà đầu tư khác cũng cười hùa theo, ở trong lòng họ, Tống Trí là đang hạ màn chó cùng rứt giậu.
“Hmm, hôm nay hệ thống điều hòa của hội trường không được tốt cho lắm. Quý vị ở đây cũng đang mặc áo vest mang giày da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976336/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.