“Anh làm sao biết được tôi sử dụng chất khí chứ? Anh đang gạt tôi. Tống Trí, anh đang đánh cược mạng sống của tất cả các thành viên ban giám đốc nòng cốt!”
“Anh nghĩ anh cố ý để Liên Văn Thắng đeo mặt nạ da người là chúng tôi sẽ không nhận ra ư, nếu như tôi nói cho anh biết gã đã bị phát hiện ngay từ lúc mới đặt chân lên đảo thì sao? Trí nhớ của tôi rất tốt, chỉ cần người mà tôi gặp qua dù chỉ một lần, từ dáng đi, thói quen đến cả động tác nhỏ nhặt thì đều bị tôi nhớ kĩ trong đầu. Liên Văn Thắng có một thói quen nhỏ, có lẽ ngay cả bản thân gã cũng không để ý tới, đó chính là khi gã lo lắng hồi hộp thì sẽ theo bản năng cọ xát ngón cái và ngón trỏ với nhau. Ngày hôm qua khi gặp ở sân bay, anh đặc biệt dẫn gã tới bắt chuyện với tôi chính là muốn thử xem liệu có người nhận ra Liên Văn Thắng không. Khi Liên Văn Thắng đứng cách tôi khoảng hai mét, gã rất khẩn trương, vì vậy đã theo thói quen làm ra động tác đó. Tôi không vạch trần không có nghĩa là tôi không biết. Cho nên tôi đã phái người xử đẹp vị trợ lý giả trang của anh, Liên Văn Thắng.”
Tống Trí vạch ra từng lớp từng lớp kế hoạch của Khổng Lăng Vân, khiến ánh mắt của gã run rẩy.
Tống Trí cầm bộ điều khiển bật màn hình máy chiếu, hình ảnh trên màn hình liền thay đổi, sau đó hiện ra hình ảnh Liên Văn Thắng vô cùng sợ hãi ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976335/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.