Nằm sấp ở đó, không biết đang suy nghĩ điều gì, tầm mắt của Hàn Chưởng xuyên qua khe lá nhỏ dừng trên mặt của thô ráp của Thụy Tư, vẻ mặt hơi mờ mịt.
Thật sự là hắn, hóa ra bóng đen vừa nãy thật sự không phải ảo giác của y, hóa ra hắn vẫn luôn đi theo mình........
Thụy Tư dường như vẫn chưa phát hiện gì kỳ lạ, tiếp tục ở đó dựng nhà, khuôn ngực cường tráng với đám lông đen chảy đầy màu đen, từ từ chảy dọc theo cơ bụng, không để lại một chút dấu vết gì.
Không biết nên nói gì, Hàn Chưởng như mất tiếng bất động tại chỗ.
Thấy Thụy Tư ở đó dựng nhà cho mình, tim Hàn Chưởng bỗng nhiên gia tốc.
"Thình thịch, thình thịch......." Từng nhịp đập đều khiến lòng cậu hơi nhức nhối, một cảm xúc không rõ đang dần lên men ở một nơi nào đó.
Đúng là tên ngốc. Hàn Chưởng thầm nghĩ trong lòng.
Ngươi làm nhiều thứ cho ta như vậy làm gì? Ta cũng không phải người của thế giới này, mặc dù đã tới nơi này nhưng không thể đối xử với ngươi được như Khoa Đặc đối xử với Bố Lai Ân, sinh con cho ngươi, ngươi cứ theo đuổi ta như vậy làm gì?
Mặc dù trong đầu nghĩ như vậy, nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lùng thô kệch sáng bóng dưới ánh mặt trời, ánh mắt của Hàn Chưởng cũng bất giác đỏ lên, thậm chí sinh ra xúc động muốn xông lên giữ chặt lấy hắn, lau mồ hôi cho hắn, bảo hắn đừng làm nữa.
Nhưng mà Hàn Chưởng vẫn không xông lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-nhuoc-nhuc-cuong-thuc-di-the-chi-ca-lon-nuot-ca-be/3196318/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.