Edit: Dĩm
Dụ Trăn buông bút, thở ra một hơi, cậu đánh cho mình hồi trống để tinh thần hăng hái rồi mới mở miệng: "Nghiêm trọng nhất chính là thi du và thi phấn của người chết thảm, một khi trận thành, người bị hiến tế nhẹ thì bệnh nặng, nặng thì đột tử. Nếu người bày trận với người bị hiến tế có quan hệ huyết thống, vậy thì uy lực trận pháp tăng lên gấp bội."
Rầm!
Ân Hòa Tường đập bàn thật mạnh, Cừu Phi Thiến bật dậy, ngực phập phồng nhanh hơn, nhưng lại cố gắng đè nén cảm xúc, còn nhìn họ cười: "Có Tây Bình ở đó, sáng mai đã có kết quả kiểm tra đo lường rồi, mọi người đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, chờ sáng mai tỉnh dậy, mẹ dẫn tụi con đi xem."
Ân Nhạc lo lắng nhìn bà, muốn an ủi lại không biết nên nói gì, cậu đứng dậy ôm lấy bà, thấp giọng nói: "Mẹ, con yêu mẹ."
"Mẹ cũng yêu con." Cừu Phi Thiến ôm lại cậu, vành mắt hơi đỏ lên.
Đêm nay Dụ Trăn ngủ không ngon, cậu nằm mơ thấy đủ thứ, rồi lại không nhớ rõ mơ thấy cái gì, ý thức đều ở trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, lúc tỉnh lại cảm thấy đau đầu muốn nứt ra.
"Có kết quả kiểm tra rồi."
Ân Viêm còn thức sớm hơn cậu, đã rửa mặt thay quần áo xong.
Dụ Trăn nghe vậy lập tức thanh tỉnh, cậu vội ngồi dậy hỏi: "Có tra ra cái gì không?"
Kỳ thật câu hỏi vừa nãy hoàn toàn là dư thừa, có Ân Viêm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-than-duong-hon/2107839/chuong-44-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.